Lục Dật Thần đang chăm chú ký giấy tờ Lục thị thì chuông điện thoại reo lên. Hắn nhíu mày nhưng khi nhìn đến là Lục Vĩ gọi tới thi lông mày càng nhíu chặt hơn
- "Dật Thần, không xong rồi, Lục gia gặp chuyện"
- Cái gì?
Lục Dật Thần cả kinh, hắn quát lớn
- "Bạch Lâu tấn công chúng ta, con hãy ngăn cản bọn họ, ta đang trên đường trở về thành phố H đây"
- Được, con đi
Lục Dật Thần híp đôi mắt lạnh như băng lại. Hắn vội vàng đến gặp nguyên lão
Lục Hy Tuyết vẫn không biết, cô đang trong thư viện của trường chăm chú đọc sách, Tiêu Thư Ly ngồi kế bên cười nhẹ
- Hy Tuyết a, em không nên học nhiều như vậy, nên ăn chút gì đó đi
- Cậu ra chỗ khác đi, tôi đang học
Tiêu Thư Ly bĩu môi, hắn im lặng ngắm nhìn cô, ánh sáng từ cửa sổ như đang si mê cùng mái tóc vàng kim, dung nhan kiều diễm cao quý nổi bật, bộ dáng tập trung của cô càng hấp dẫn ánh mắt người khác, nhẹ nhàng tiến vào lòng đối phương. Cứ im lặng nhưng là khoảng khắc tươi đẹp nhất của Tiêu Thư Ly. Chớp mắt hoàng hôn đã lặn dần, Lục Hy Tuyết đứng dậy đi về, Tiêu Thư Ly không biết đã tự lúc nào gục xuống bàn ngủ. Lục Hy Tuyết cười khẽ, tên này dù đã là người trưởng thành nhưng hắn vẫn có chút trẻ con cố chấp, cô nhẹ nhàng vén vài sợi tóc qua. Đột nhiên một bàn tay to lớn ấm áp cầm lấy tay cô kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-thay-doi/2935380/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.