Mặt trời đã lên cao nướng khét lẹt, ánh nắng len vào căn phòng như nhảy múa trên người ma mị. Lục Hy Tuyết nhíu mày, hàng mi nhưcánh bướm vỗ về dần lộ ra huyết mâu xinh đẹp, mái tóc vàngkim dài tán loạn. Lục Hy Tuyết cảm thấy cả thân thể như đứt ra từng khúc, bị xe ủi ủi vài lần. Nhất là nơi hạ thân truyềnđến đau đớn. Lục Hy Tuyết gượng dậy, mặt cô trắng bệch khithấy cả căn phòng tràn đầy vết hoan ái, trên giường càng nhiều hơn những tinh dịch, mật dịch cùng máu xử nữ. Bên cạnh khôngcó ai chỉ để lại một mẩu giấy nhắn. Lục Hy Tuyết hất chăn ra, trong mắt càng hoảng sợ, cả người cô đầy vết bầm cùng hônngân, bụng phẳng lì đã nhô lên một chút, hạ thân không ngừngchảy ra chất lỏng trắng đục. Từng hình ảnh đêm qua ùa về. Lục Hy Tuyết run rẩy, cô cùng Dạ Diễm làm chuyện kia... mà cô lạitình nguyện... Càng nghĩ Lục Hy Tuyết càng hoang mang, cô cốgắng cắn răng chống người dậy vào nhà tắm tẩy sạch đi nhưngnhững vết hôn ngân vẫn còn đó. Lục Hy Tuyết bật khóc, tại saochứ? Cô đã cố gắng tránh thoát bọn họ nhưng bọn họ cứ lạitới gần cô, giờ thì hay rồi, mọi chuyện càng rối bà phức tạp hơn. Lục Hy Tuyết quấn khăn tắm bước ra, cô cầm lên mẩu giấymà tên kia để lại
“Tuyết nhi, anh có việc đi sớm, có gìcần em cứ nói quản gia. Quần áo em anh đã chuẩn bị, nó nằmtrên ghế sofa trong phòng
Dạ Diễm ( chồng em a)”
LụcHy Tuyết nắm chặt tờ giấy trong tay, nó nhàu lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-thay-doi/2935341/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.