Tối.* CỐC CỐC CỐC*
Cô đạp đạp Huyền Nhã nằm bên cạnh, ngái ngủ sai khiến:
-" Nhã Nhã, mở cửa đi!!!"
Huyền Nhã nhăn nhó, bướng bỉnh sai lại:
-" Ứ!!! Cậu đi mà mở!!!"
Cô mắt vẫn nhắm, mếu máo, giọng ngọng ngọng nhõng nhẽo:
-" Nhã Nhã, đi mà, mở đi, mình mệt lắm!!!!"
Huyền Nhã đành bó tay, phụng phịu đi đến trước cửa lẩm bẩm chửi " Cái cửa đáng ghét tại sao không tự mở đi, tại nhà ngươi mà ta mất giấc ngủ". Mơ màng sờ mó quanh cửa mới thấy được tay nắm, mở cửa:
-" Thằng nào đêm hôm lại đi gõ cửa nhà người ta zậy?"
-" Thằng này!!!"
Huyền Nhã nhíu mày ' giọng quen quen', vừa mở mắt ra thì hét lên ngã ngửa. Cô đang nằm ngủ nghe tiếng hét thì khó chịu lấy chăn chùm lên đầu quấn tròn lên tiếng:
-" Nhã Nhã ai zậy, không quan trọng thì đuổi đi!!"
Lăng Y Thần cùng Vũ Kỳ Thiên ngó vào phòng thì thấy một bóng người đang quấn chăn quanh người, tóc rối tung xõa lên gối, mắt nhắm tịt lại, miệng thì thỉnh thoảng nói mớ, khoé miệng có một dòng chất lỏng trong suốt chảy dọc xuống cằm, mũi tạo ra quả bóng nước theo nhịp thở mà phập phồng. Lăng Y Thần ngã ngửa ra đất, Vũ Kỳ Thiên nhếch mép thong dong đi qua Huyền Nhã đang nằm dưới đất, đến bên giường gõ mấy cái vào đầu cô:
-" Sâu ngủ!!dậy đi, chưa đến mùa đông đâu mà tạo kén!!"
Cô ừm ừm mấy cái lấy tay đánh đánh vào tay Vũ Kỳ Thiên:
-"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-sieu-quay-nu-chinh-ta-den-day/2190329/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.