Editor: Ying
Tô Lạc im lặng, trước đến nay cô luôn là người dù có gặp bất kể chuyện gì cũng cắn răng vượt qua.
Có thể cô đã quên mất rằng, cô không còn là Tô Lạc lúc trước nữa. Bởi cô còn có người thân bảo vệ và thương yêu mình.
Không còn chuyện gì cũng chỉ một mình gánh vác.
Tô Lạc ngoan ngoãn gật đầu: “Ông nội, con biết rồi.”
Ông nội Tô im lặng một lúc, đề cập đến đề tài khác: “Thằng nhóc kia không tệ, ngày lễ ngày tết còn có thể nhớ tới ông già này. Con định khi nào dắt người ta về?”
Hôm qua ông lão đã nhận được một phần lễ vật. Là một bức thư pháp giống với hồi tiệc mừng thọ.
Người tặng quà cũng rất bí ẩn, không tiết lộ thân phận của mình.
Tô Lạc biết người bí ẩn này là Cố Ngôn, nhưng sao ông nội lại biết được?
“Ông nội, tạm thời con chưa nghĩ đến việc này.”
Năm nay tuyết rơi khá muộn.
Mùng ba tết, người một nhà ngồi vây quanh trong phòng khách uống canh thịt dê.
Bên ngoài nhà họ Tô, một làn gió lạnh thổi bay những bông tuyết nhỏ bé. Chỉ chốc lát sau, từ những bông tuyết nhỏ chẳng mấy chốc chuyển sang tuyết rơi lả tả dày đặc.
Gió tuyết bên ngoài lẫn lộn, bên trong nhà lại có tiếng cười nói nhộn nhịp không dứt.
Cô uống cạn chén canh thịt dê, cảm thấy cả người ấm áp thoải mái.
Điện thoại trên bàn trà rung lên từng đợt, thông báo có tin nhắn đến. Giây sau mọi người đồng loạt quay sang nhìn cô. Tô Lạc bối rối không giải thích được.
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-rat-xinh-dep/898139/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.