19.
Ngày hôm ấy tôi đã làm gì nhỉ?
Tôi xoay người rời đi, bởi vì tôi có thể tưởng tượng ra được khung cảnh phía sau cuộc hội ngộ đó.
Hai người quen biết nhau, Bùi Thần phát hiện ánh sáng cứu vớt cuộc đời mình lại chính là em gái của tôi, sau đó anh ta sẽ hoàn toàn đứng về phía cô ả.
Anh ta sẽ giễu cợt tôi, sẽ trách móc tôi, sẽ nói: Lâm Hà, hóa ra cô là kẻ chỉ biết bịa đặt bêu xấu em gái mình.
Tôi đã quá quen thuộc với câu thoại này rồi.
Lần này tôi có suy tính trước nên đã xóa tất cả phương thức liên lạc của người kia.
Sau này ngộ nhỡ anh ta muốn cắt đứt thì tôi đã chiếm thế thượng phong rồi.
…
Tôi vẫn không thể dừng lại.
Rõ ràng tôi đã nói là tôi muốn sống thật tốt, tôi muốn để mọi người thấy dáng vẻ xinh đẹp tỏa ánh hào quang của mình.
Sao tôi có thể ngã gục ở đây được chứ?
Tôi đã chủ động làm hòa với ba tôi.
Bây giờ căn cơ của tôi còn quá yếu nên tôi chẳng có năng lực chống lại ông ta.
Vì thế tôi đánh cuộc với cha mình, tôi và Lâm Kỳ sẽ cùng tham dự một hạng mục của công ty.
Nếu tôi thắng thì ông ta sẽ cho tôi giữ vai trò chủ đạo trong việc quyết định sách lược của công ty.
Còn nếu tôi thua thì không cần trợ giúp cô em gái kia nữa mà cút thẳng ra khỏi nhà.
Ông ta nói, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-quay-dau/2953935/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.