28.
Chớp mắt đã tới ngày kêu gọi đầu tư.
Dường như Lâm Kỳ rất thích mặc váy trắng, nhưng đúng là màu trắng rất hợp với cô ả.
Nhìn thấy tôi, cô ả mỉm cười thật dịu dàng. Cứ như tôi không phải là đối thủ cạnh tranh mà chỉ là người chị gái đã lâu không gặp của ả.
Công ty tham gia kêu gọi đầu tư không tính là ít, nhưng kỳ thật tôi biết rõ cú chốt sẽ là cuộc cạnh tranh giữa tôi và Lâm Kỳ.
Hai chúng tôi, một là nhãn hiệu vừa mới xuất hiện nhưng có thực lực mạnh đến bất ngờ.
Còn một là nhân tình của Tổng Giám đốc.
Lâm Kỳ tiến lên phát biểu trước.
Quả nhiên… cô ả đã rất cố gắng.
Nhưng trừ cố gắng thì chẳng có gì nổi bật cả, thậm chí còn chẳng bằng mấy công ty hạng hai.
Song Lâm Kỳ là một người rất kỳ quái, rõ ràng chẳng hoàn mỹ một chút nào, nhưng cô ả có thể khiến người ta chỉ chú ý tới ưu điểm của mình.
Sau khi cô ả phát biểu xong thì đến tôi.
Đứng ở trung tâm của mọi ánh nhìn làm tôi có phần hoảng hốt.
Bao nhiêu từ ngữ đã nghĩ sẵn trong đầu từ sớm chợt xoắn cả vào nhau.
Tôi nhìn bóng cây rậm rạp bên ngoài cửa sổ, hàng ngô đồng lay động theo từng cơn gió nhẹ,
Tôi nghĩ rất nhiều, nhiều lắm…
Khi còn bé, tôi liều mạng học tập thật giỏi chỉ vì muốn được ba công nhận.
Bạn bè nói tôi mập, tôi bèn ăn uống ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-quay-dau/2953918/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.