Tuấn Kiệt ôm cô trong lòng, anh giận chính bản thân đã làm cô đau, khi nhìn thấy Tần Khải và cô ôm nhau trong lòng anh đã trổi dậy những con sóng ngầm, bản thân anh sống hai mươi mấy năm trãi qua không biết bao nhiêu chuyện anh mới có thể ngồi ở vị trí này, nhưng chỉ với cô vợ nhỏ này mà anh đã không thể kiểm soát được cảm xúc của mình để giờ đã làm đau vợ nhỏ! Nhìn người trong lòng đã ngủ anh không khỏi đau lòng!
Sáng hôm sau khi Phan An thức giấc đã không thấy Tuấn Kiệt, quần áo trên người đã được đổi, vết thương ở vai cũng đã được băng bó, nhớ lại chuyện đêm qua Phan An không muốn gặp Tuấn Kiệt lúc này, cô nghĩ tốt nhất cả hai nên có thời gian để suy nghĩ vì vậy trở về nước là giải pháp tốt nhất, tránh gây khó xử khi hai người chạm mặt nhau, với lí do hết sức hợp lí chuẩn bị cho cửa hàng bánh sắp khai trương, nghĩ là làm cô gọi Pus đặt vé sau đó thu gom ít đồ dùng cá nhân vào balo và lên xe ra sân bay. Tốc độ làm việc của Pus với hiệu suất rất cao xứng đáng là vệ sĩ kiêm trợ lý của giám đốc Hàn. Khi ngồi trên máy bay trở về cô nghĩ thầm có lẽ giờ này anh cũng đã biết việc cô bay về.
Phan An đeo mặt nạ ngủ, không quan tâm đến mọi chuyện xung quanh. Ghế bên cạnh đã có người ngồi, mà cô cũng không hay, khi tiếp viên mang đồ ăn nhẹ đến Phan An mới thức giấc, một giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-quay-dau-phan-truc-ly/3505436/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.