Convert: Vespertine
Edit: Mạt Mạt | Wattpad: MatDangCanhY
"Em làm sao vậy?" Tần Diệm ôm Nghiêm Vi: "Tần Hằng đã nói gì với em mà lại giận dỗi như vậy?"
"Không có gì." Nghiệm hừ lạnh một tiếng, nước mắt lại rưng rưng, chỉ cần tưởng tượng đến việc mình là cô vợ thế thân của tổng tài bá đạo, cô lại thấy ức không chịu được. Đặc biệt Tần Diệm còn dịu dàng hỏi cô như thế, Nghiêm Vi càng thấy tủi thân hơn, rơi nước mắt.
"Bà xã, sao em lại khóc." Nghiêm Vi vừa khóc, Tần Diệm lập tức luống cuống. Ở trước mặt anh, cô chưa bao giờ như vậy, chỉ khi nào bị làm quá tàn nhẫn cô mới khóc mà thôi. Vậy nên thấy cô như thế, Tần Diệm thực sự hoảng hốt vô cùng.
"Tần Diệm, anh xấu xa, rõ ràng là anh có bạch nguyệt quang mà, có phải là anh chỉ thèm muốn thân thể của em, thấy em trông giống với bạch nguyệt quang của anh nên mới ở bên em có phải hay không?"
Nghiêm Vi khóc, Tần Diệm hôn lên những giọt nước mắt trên mặt cô: "Anh có bạch nguyệt quang lúc nào chứ? Anh chỉ có mình em thôi."
"Anh gạt em, bạch nguyệt quang của anh qua đời vì tai nạn giao thông. Thế anh giải thích tại sao nhiều năm như vậy anh lại không yêu đương với ai chứ?" Nghĩ đến cô gái không biết tên kia, Nghiêm Vi càng khóc to hơn nữa, thút tha thút thít, trông tội nghiệp vô cùng. Cô không muốn nhìn thấy Tần Diệm một chút nào nữa cả. . Ngôn Tình Hay
"Vi Vi, anh không có bạch nguyệt quang mà. Tình yêu của anh rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-muon-doc-sung/785704/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.