Editor: Bao Tô Bà
Khi nàng được Cơ Vô Danh đưa về Bất Vong phong, Bạch Ấn và Chu Tuyết Kiến vẫn chưa quay trở về, nghe thấy tiếng động vui tai và thanh âm nói cười truyền đến từ chủ phong, Tô Noãn bĩu môi quay về động phủ của mình. Sau khi tắm gội trong linh tuyền, nàng lên giường ngủ.
Không biết đã qua bao lâu, vào lúc nửa đêm, không khí trong động của nàng bỗng nhiên vặn vẹo, ngay sau đó một bóng người xuất hiện.
Bạch y thanh lãnh hoàn toàn không giống như người sẽ nghênh ngang bước vào trong phủ của người khác lúc nửa đêm, nhưng người đó vẫn cứ làm, còn làm đến nước chảy mây trôi.
Nhìn cô nương xoã tóc bạc nằm ngủ trên giường, mày Bạch Ấn nhíu lại. Chàng chầm chậm bước tới gần, nghiêng người ngồi xuống bên giường. Bạch Ấn cúi đầu nhìn cô nương đáng yêu nhỏ nhắn... Ánh mắt rơi xuống tai nàng, chàng bỗng duỗi tay, ghét bỏ xoa mấy cái.
Đây là chỗ Cơ Vô Danh trộm hương.
Thấy nàng nhíu mày như sắp thức dậy, ngón tay Bạch Ấn hơi động đậy, làm nàng ngủ say.
Không còn lo nàng sẽ thức dậy, dường như chàng cũng thả lỏng hơn. Ngón tay cọ sát nhè nhẹ, có lẽ cảm xúc nơi đầu ngón tay quá tinh tế, ngón tay chàng rời đi nhường chỗ cho đôi môi đến gần... cuối cùng là chạm nhẹ lên má nàng.
Nụ hôn cực kỳ nhẹ. Chàng buông mi, biểu tình vô cùng chuyên chú, rồi bỗng chàng như tỉnh khỏi giấc mộng, giật mình bước lui về sau. Lần nữa nhìn về phía cô nương nằm trên giường, đáy mắt chàng chứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/455401/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.