Editor: Bao Tô Bà
Không được, không được, kế hoạch này không thực hiện được... sớm biết vậy vừa rồi đã không chọc Cơ Vô Danh tức giận bỏ đi. Đường đường là giáo chủ Ma giáo, thả ra một hai con yêu quái hẳn là không thành vấn đề.
Nàng nóng lòng đợi một ngày, cuối cùng Cơ Vô Danh y phục đỏ thẫm cũng lần nữa xuất hiện.
Trông thấy thái độ bỗng chốc trở nên nhiệt tình của tiểu hồ ly, Cơ Vô Danh thụ sủng nhược kinh(*),chỉ nghĩ là nàng đã thông suốt, phát hiện hắn tốt thế nào. Nhưng vừa nghe thấy nàng bảo hắn phóng thích hai con yêu quái ra, Cơ Vô Danh không nghĩ ngợi đã cự tuyệt ngay.
(*) Được yêu quý nên thấy kinh sợ.
"Ngươi tưởng bản tôn ngốc hay sao mà làm như thế, rồi đến lúc đó, yêu quá bị thả ra rồi chắc bản tôn cũng phải chôn thây ở chỗ này luôn!"
Nếu cái đám lão bất tử của núi Lăng Tiêu đó biết hắn tới đây, dù có mất cái mặt già cũng phải quần ẩu bắt hắn cho bằng được!
Thấy hắn nghe xong chuyện là trở mặt ngay, không còn chút nào gọi là tình thâm nghĩa trọng trước đó, Tô Noãn bĩu môi.
"Biết ngay là trong miệng ngươi chẳng có lời nào thật lòng mà!"
Cơ Vô Danh nhướng mày bất mãn: "Bản tôn có thể đưa ngươi đi, chuyện này tuyệt đối không thành vấn đề!"
Chờ khi mọi chuyện bại lộ, hắn cũng đã chạy xa rồi!
Tô noãn xua tay: "Ta không cần, ta chỉ muốn đi gặp sư tôn, không muốn rời khỏi núi Lăng Tiêu."
Nghe nàng nói, Cơ Vô Danh hơi giật mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/455381/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.