Editor: Bao Tô Bà
Đúng lúc này, anh nghe thấy lời nói tràn đầy cảm giác ưu việt của nữ sinh kia: “Cũng không biết là cô gái kia cho anh Hàn Liệt uống bùa mê gì mà anh ấy cứ không phải cô ta là không thể. Cho dù mấy năm nay cô ta bệnh nặng liệt giường, hừ, à nghe nói còn là thứ con riêng không ai cần nữa đấy, chỉ dựa vào anh Hàn Liệt, để anh ấy nuôi sống!”
Đầu Trình Ngộ ầm vang một tiếng, anh lập tức quay đầu chạy đến nắm cánh tay nữ sinh kia hỏi: “Cô có biết bạn gái Hàn Liệt tên là gì không?”
Nữ sinh đó hoảng sợ, theo bản năng hét lên: “A, anh là ai thế, mau buông tôi ra...”
Chưa dứt lời đã bị người đàn ông cực kỳ đẹp trai trước mắt hét lớn vào mặt: “Nói chuyện!”
Nữ sinh lập tức bị dọa khóc, thút tha thút thít nức nở run rẩy: “Cô ta tên... hình như là Tô Noãn hay là Tô gì đó, tôi cũng không biết rõ... hu hu... anh thả tôi ra...”
Người đàn ông túm chặt tay cô ta ngay tức thời đẩy cô ta ra, chạy xuống tầng dưới như điên, dường như đã quên mất cả thang máy.
Một hơi chạy xuống dưới tầng, Trình Ngộ mới dần khôi phục lại một ít thần chí, anh dừng lại đứng tại chỗ cười tự giễu.
Bị bệnh thì sao... chuyện này thì liên quan gì đến anh, cô đã sớm không cần anh nữa rồi, mấy năm nay còn nhẫn tâm đến mức không gọi cho anh một cuộc điện thoại.
Anh cần gì phải quan tâm đến sống chết của cô, anh... quan tâm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/455358/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.