Lúc về tới Tô gia, Chu Diệp đã có mặt, Hàn Liệt cũng thế. Hàn gia và Tô gia là thế giao, rất quen thuộc với nhau, trước đây Hàn Liệt và Triệu Triệt thường xuyên tới nên hay gặp được cảnh nguyên chủ náo loạn cả nhà đến gà bay chó sủa, thế nên mới chán ghét cô ấy như vậy. Chu Diệp không hổ là nam chính, lần đầu tiên gặp mặt đã nhận được những lời khen ngợi không dứt từ ba mẹ vợ. Đến ngay cả chuyện tuổi tác của anh ta và Tô Anh hơn kém tương đối lớn cũng bị xem nhẹ. Hàn Liệt ngồi bên cạnh vẫn không có biểu tình gì, cũng không giống trong tưởng tượng của Tô Noãn không chịu nổi bạn trai của Tô Anh. Nhưng bầu không khí hài hòa này đã bị phá vỡ sau khi cô bước vào cửa. Thấy cô, biểu tình của ba Tô, mẹ Tô lập tức cứng đờ, mày Hàn Liệt cũng nhăn lại, không khí trở nên gượng gạo. Tô Noãn buông mắt, trên mặt lộ ra vài phần mất mát, đáy mắt lại là tia cười lạnh. Cô cũng không thèm để ý tới việc bọn họ chướng mắt, nhưng tới lúc này đây, nên công lược Hàn Liệt thế nào... đại chiêu này cô nghẹn lâu lắm rồi đấy! Biểu tình mỗi người đều cứng đờ, chỉ có mỗi Chu Diệp không hổ là nam chính, sau khi nhận ra bầu không khí là lạ bèn mở miệng: “Tiểu Anh đưa cô em gái hung hãn về rồi kìa!” Tô Noãn cười gật đầu với anh ta, giả vờ ngoan ngoãn khiến Chu Diệp và Tô Anh bật cười nhìn nhau. Ba Tô mẹ Tô không hề che giấu việc bản thân không vui, nói Tô Anh đón tiếp Chu Diệp chu đáo xong là rời đi ngay, một người đi vào phòng bếp xem đồ ăn, một người thì xuống hầm lấy rượu. Tô Anh trấn an vỗ vai Tô Noãn, ngồi một lát mới nhớ ra chuyện vừa nãy, bèn nói: “Để chị đi pha cho em ly sữa bò.” Tô Noãn vừa mới bị Triệu Triệt tổn thương, giờ về nhà còn bị ba mẹ lạnh nhạt, cô ấy đã bắt đầu thấy hối hận vì bảo Tô Noãn quay về. Tô Noãn ngoan ngoãn gật đầu, thấy Tô Anh rời đi rồi, vẻ dịu dàng ngụy trang trên mặt Tô Noãn cũng biến mất, lạnh lùng quắc mắt nhìn Hàn Liệt, lễ phép chào hỏi Chu Diệp xong cô lên lầu về phòng mình. Lúc cô đi ngang qua Hàn Liệt, chợt thấy Hàn Liệt cong khóe môi, cười lạnh, không dấu vết duỗi chân. Tô Noãn thấy được, nhưng vẫn cố tình vấp phải, sau đó cô quả nhiên lảo đảo một cái, té ngã, ngã xuống đúng vị trí nơi Chu Diệp đi qua. Sắc mặt Chu Diệp khẽ biến theo bản năng đỡ cô, giây tiếp theo toàn thân cô đã nằm trong ngực Chu Diệp. Hầu như là cùng lúc, ba Tô mẹ Tô chân trước chân sau bước tới, trùng hợp thấy cảnh Tô Noãn ngã vào lòng Chu Diệp. Sắc mặt hai người lập tức thay đổi. Cùng lúc đó, Hàn Liệt cười lạnh từ tốn mở miệng: “Chị gái cô vẫn đang ở đây thế mà cô còn dám trắng trợn nhào vào ngực anh rể, đúng là sốt ruột quá rồi đấy!” Điều cậu ta muốn là khiến những kẻ ghê tởm này phải đau đớn, thống khổ! Hàn Liệt vừa dứt lời, Chu Diệp theo bản năng nhíu mày chuẩn bị mở miệng, nhưng không đợi anh ta mở miệng, bình rượu trong tay ba Tô đã bị ném xuống đất, ngay sau đó ông ta mở miệng quát nạt Tô Noãn. “Mày có biết hai chữ "xấu hổ" viết thế nào không hả?” Sắc mặt Tô Noãn trắng bệch, đầu tiên lộ ra dáng vẻ bị tổn thương, sau đó cô cong môi, biến thành dáng vẻ đầy trào phúng, quay đầu đối mắt với ba Tô, cười nhạo một tiếng. “Sao thế, ba định dạy tôi viết hai chữ này thế nào à?” Nói xong, cô hơi nghiêng đầu: “Ồ, suýt nữa thì quên mất... Nếu ba mà biết viết hai chữ này thì tôi đã chẳng được sinh ra trên đời rồi!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]