#Editor: Bao Tô Bà#
Trong phòng học không có một ai nói chuyện, thầy giáo dạy Toán đứng trên bục giảng hình như cũng không biết nên làm thế nào để hoà hoãn không khí, sau đó ông ta lại trông thấy Tô Noãn nhìn mình cười như không cười.
Nhìn thấy nụ cười ấy, giáo viên Toán bỗng thấy hơi chột dạ, rồi lại cố trấn an bản thân.
Một học sinh thôi mà, chắc qua loa là được.
Ông ta ho nhẹ một tiếng, chuẩn bị bắt đầu dạy học: "Các bạn học, hôm nay chúng ta sẽ học về...."
Còn chưa dứt lời, một tiếng rầm lớn đột nhiên vang lớn. Tất cả mọi người lập tức giật mình, quay đầu lại thì trông thấy Tô Noãn đập mạnh sách lên trên mặt bàn.
Lúc này, trong đầu mọi người không hẹn mà cùng có một ý nghĩ: Bạn học nữ này thật sự to gan mà, không ngờ cậu ta vẫn chưa định chấm dứt mọi chuyện.
Tô Noãn cười nhìn thầy giáo: "Thầy à, thế này đi, đầu tiên thầy hãy dạy cho em biết làm thầy người ta là như thế nào được không?"
Biểu tình trên mặt thầy giáo bộc lộ rõ ông ta sắp không kiềm chế nổi nữa. Lúc sắp bùng nổ, ông ta lại nhìn thấy ánh mắt nguy hiểm của Triệu Triệt ở phía sau.
Biết nhà họ Triệu cực kỳ yêu thương chiều chuộng đứa con trai này, giáo viên Toán chỉ đành cắn răng nhìn về phía Diêu San San, cọc cằn mở miệng.
"Diêu San San, em còn không đi xin lỗi bạn học Trình Ngộ đi."
Diêu San San mặt đỏ tai hồng nhưng cũng không thể không đứng dậy, khô khan nói một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/455330/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.