Ngay khi Tô Noãn lấy lại ý thức, chỉ cảm thấy bốn phía im ắng lạ thường, cô mở mắt… chỉ thấy toàn màu đen, ký ức nhanh chóng trở lại, cô lập tức kinh ngạc.
"38, anh nổ mù mắt tôi?"
Giọng nói chán nản của 38 truyền tới: "Trông tôi giống một hệ thống không đáng tin cậy vậy sao?"
Đợi đến khi thích ứng được bóng tối, Tô Noãn mới nhận ra cô đang bị chôn bên dưới đống đổ nát, trên đầu là những phiến bê tông bị đổ sụp, còn cô vừa lúc rơi xuống một cái hố sâu, chỉ là bị vùi lấp mà không hề bị thương gì.
Được rồi, trách oan 38.
Tô Noãn cười nịnh nọt bảo 38 thả mình ra, nhưng ai ngờ 38 vừa rồi còn lòng đầy căm phẫn giờ lại héo queo, nói là trước đó ra tay trợ giúp cô nên đã dùng hết tất cả đồng vàng, bây giờ không thể ra tay được nữa.
Tô Noãn sắp tắt thở đến nơi.
"Anh không thương lượng gì với tôi mà đã xài hết số đồng vàng của tôi rồi?"
38 cực kỳ ấm ức: "Tôi cũng vì tốt cho cô mà thôi, người phụ nữ nhà cô quả nhiên càng ngày càng không có lương tâm!"
Tô Noãn cố nuốt xuống búng máu trong họng.
Được rồi, tôi là người nên không so đo với một hệ thống như 38 anh.
Không biết trôi qua bao lâu, từ phía dưới đống phế tích bị sụp đổ đột nhiên vang lên từng tiếng lạch cạch, sau đó nơi đó lộ ra một cái động, một người phụ nữ mặt xám mày tro như một con chuột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266712/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.