Tang Tang đứng bên cạnh không nhịn được nữa, nhìn Dương Hồng nói: "Bà cũng biết cháu nhà bà nhà lớn rồi à, không thấy ở đây đều là con nít hay sao, cháu bà lớn thế rồi còn muốn tranh giành với đứa bé hai ba tuổi, không thấy xấu hổ à... Với cả bà nhìn cái bát của bà xem, lớn hơn cả đầu của bà đấy."
Tô Noãn nhìn sang ngăn cản cô nhóc Tang Tang ăn nói thẳng thừng lại, Tang Tang dừng một lát, lúc này mới nhớ ra con gái con rể của bà già này đều là tiến hóa giả.
Cô ấy quá kích động.
Tang Tang bĩu môi, quay đầu nhìn dáng vẻ A Địch rất cạn lời, lè lưỡi một cái.
"Con nhóc miệng lưỡi sắc bén, tao không thèm để ý đến mày, gì nhỉ... Trong nồi của mấy người không phải vẫn còn đó à, múc thêm cho A Triết một chén."
Dương Hồng nói xong thì đưa cái bát trong tay qua, sau đó vẫn kiêu căng nói: "Tôi cũng không chiếm tiện nghi của mấy người, chờ sau này có chuyện bất ngờ gì đó, tôi sẽ để Dịch Nhiên nhà tôi bảo vệ các người."
Lưu Nhã cuối cùng không nhịn được nữa, ném cái muỗng xuống phát ra “lạch cạch”, ngẩng đầu nói: "Nhiều người thế này, con gái bà có ba đầu sáu tay chắc? Muốn có sữa uống thì nói chuyện dễ nghe tí đi, đừng có được tiện nghi còn khoe mẽ, ra vẻ đang bố thí cho chúng tôi!"
Dương Hồng bị oán giận không dặn được lời nào ra, nửa ngày sau mới cười nhạt nói: "Tôi nói cho cô nghe, người trẻ tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266677/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.