Tất cả mọi người đều nín thở nhanh chóng cúi đầu, không dám nhìn Bạch Ấn.
Trong lòng bọn họ đều chỉ có một suy nghĩ: thành thần thì sẽ lạnh lùng quyết tuyệt vậy sao, trước đó còn vì con hồ ly đó mà đòi sống đòi chết, thành tiên rồi, điều đầu tiên làm lại là phế bỏ linh trí, biến nàng ta thành một con súc sinh thực sự.
Thanh Li gầm lên một tiếng, định xông đến chỗ Bạch Ấn lại bị Cơ Vô Danh giữ chặt.
Trong lòng Cơ Vô Danh tuy khó chịu, nhưng hắn vẫn tỉnh táo hơn Thanh Li nhiều.
"Đó không phải là nàng!"
Hắn biết dáng vẻ của nàng thế nào, huống chi, người đó, không đúng, vị thần tiên đó càng không thể nhận sai được.
Chỉ có một cách giải thích duy nhất: nàng đi rồi. Không biết vì nguyên nhân gì, nàng đã không còn ở đây nữa, chỉ còn lại một chiếc vỏ rỗng.
Cũng bởi vậy nên Bạch Ấn mới đơn giản, thô bạo biến nàng thành một con hồ ly, sau đó... coi con hồ ly đó là nàng.
Thanh Li giật mình, hắn cũng không ngu ngốc, rất nhanh đã đoán được ra chân tướng, nhưng hắn vẫn không dám tin tưởng.
Hắn đứng đó ngơ ngác nhìn hồ ly trong tay Bạch Ấn, bây giờ mới nhận ra, khi hắn không hề hay biết, nàng đã đi rồi.
Từ nay về sau, bất kể là một nàng ngây thơ, hay đáng yêu... đều sẽ không xuất hiện trước mắt hắn nữa.
Sẽ không có tiểu hồ ly với mái tóc màu bạc, đôi tai với lớp lông nhung, hai mắt đong đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266618/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.