“Để lại cái xác hồ ly đó cho chàng, chắc cũng không được tính là nuốt lời nhỉ…” Nhìn hình ảnh Bạch Ấn khó khăn độ kiếp, Tô Noãn nhún vai bình tĩnh mở miệng, nhưng ngay sau đó cô cảm thấy đầu hơi choáng váng.
Tô Noãn lắc đầu, đột nhiên cô như cảm nhận được thứ gì đó quen thuộc ùa về, tiếp đó... biểu tình của cô lập tức thay đổi, khuôn mặt cứng đờ, chầm chậm quay đầu, nhìn đám mây đang run rẩy chột dạ kia.
“Rốt cuộc… là sao thế này?” Môi Tô Noãn run rẩy, cô bắt đầu cảm thấy buồn nôn.
"Oẹ" một tiếng, suýt chút nữa là nôn ra, cô khó khăn ngẩng đầu nhìn 38, duỗi tay chỉ vào nó, ngón tay run rẩy.
“Nói, tại sao tôi lại làm ra chuyện này, có phải là anh giở trò gì với tôi không, nói!”
Khoảnh khắc tiếp theo, Tô Noãn hét lên một tiếng, nhảy dựng lên trực tiếp kéo đám mây béo đang lơ lửng giữa không trung ném xuống đất, đè nó dưới thân cào cấu gào thét.
Cô thế mà… thế mà lại XXOO với Bạch Ấn…, trời đất ơi, lúc trước vì để khiến Trình Ngộ quên đi bóng ma, cô thấy bản thân đã vượt qua giới hạn của chính mình, nhưng mà, ai có thể nói cho cô biết, ai tới nói cho cô biết… Sao cô, cô lại làm chuyện đó với Bạch Ấn chứ, khốn kiếp…
Nhìn bộ dạng cô như ăn phải ruồi, 38 run rẩy nhắc nhở: “Cô đã quên rồi sao? Đó là... “hình thức nhiệm vụ”, vì để hoàn thành nhiệm vụ, sở thích cá nhân, tính cách, tình cảm linh tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266616/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.