Edit: Snowdrop_88
***
"Vật nhỏ này lớn lên rất... độc đáo."
Thời điểm Ngọc Tiên nói lời này còn nhịn không được dừng lại một chút, lúc phát ra hai chữ cuối như nghiến răng nghiến lợi, ý vị thâm trường.
Con mèo xấu xí chết tiệt này!
Sau khi cung nữ đem mèo ôm đến cho Ngọc Tiên, Ngọc Tiên dùng ngón cái cùng ngón trỏ thập phần ghét bỏ nắm lấy da lông trên gáy Đường Hoan, đem nó xách lên.
MMP!
Hiện tại Đường Hoan sớm đã không phải là Đường Hoan lúc trước!
Nàng đã không còn là con mèo gầy trơ cả xương như lúc trước, mà đã sớm được Chử Chiêu chăm sóc ngày qua ngày trở nên bụ bẫm.
Tuy rằng trong quá trình này cũng đã từng bồi hồi giãy giụa qua, giảm béo qua...
Nhưng nàng vẫn béo đến nghĩa vô phản cố, thì làm sao?
Mèo béo, trời sinh liền dễ dàng béo, đây là gen quyết định, cũng không phải do ăn nhiều cá khô nhỏ mà tích lũy thành!
Cho nên lúc có người chỉ dùng hai ngón tay nhéo da cổ kéo lên, mèo nhỏ Đường Hoan chỉ cảm thấy toàn bộ thân mèo giống như bị thắt cổ, khó chịu đến lợi hại, có điểm không thở nổi.
Chử Chiêu đứng rất xa cũng cảm thấy được mèo nhỏ không thoải mái, kiềm chế không được tiến lên một bước.
"Nương nương, mèo của nô tài bị bệnh đã nhiều ngày, vì để tránh đem bệnh khí lây cho nương nương, vẫn nên để nô tài trước đem mèo nhỏ ôm trở về đi!"
Ngọc Tiên nhìn thấy hắn một bộ dáng ẩn nhẫn lại không dám phát tác, đau lòng lại không dám tức giận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/671330/chuong-875.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.