Edit: Snowdrop_88
***
Chử Chiêu liều mạng thuyết phục chính mình.
Nhân tính nguyên thủy nhất đối mặt với mạng người sẽ sinh ra sợ hãi, đối mặt với quyền thế sẽ khát vọng cực độ. Mâu thuẫn đan xen ở trong lòng!
Cuối cùng...
Âm thanh chủy thủ đâm vào da thịt vang lên!
Theo đó là một tiếng hét thảm khi bị gϊếŧ.
Lý công công chỉ cần nghe âm thanh liền biết "Không đâm trúng tim rồi, lại lần nữa."
Chử Chiêu đem chủy thủ rút ra, lại đâm xuống!
"Ân, lần này đâm trúng."
Chử Chiêu thở dài nhẹ nhõm một hơi, máu tươi bắn tung tóe trên mặt hắn, nhìn qua là một mảnh màu đỏ tươi.
Hắn bất động thanh sắc, hung hăng đem chủy thủ đẩy mạnh về phía trước!
Xuống tay cực kỳ tàn nhẫn, tựa như đang nói cho chính mình.
Nếu đã hạ tàn nhẫn tay, liền không có đường rút lui, liền không có cơ hội hối hận!
Rốt cuộc đối phương vốn chính là một tử tù, vốn là có tội, lần này hắn cũng không tính là lạm sát kẻ vô tội!
Lý công công phảng phất như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng hắn, vô cùng đạm nhiên lại tàn nhẫn mà chọc thủng.
"Muốn dừng chân ở Đông Hán, chuyện thứ nhất phải học được, chính là học làm thế nào lạm sát kẻ vô tội!"
Năm chữ "lạm sát kẻ vô tội" nói ra nhẹ nhàng bâng quơ như vậy.
"Thế nhân đều nói Đông Hán chúng ta là một bọn hoạn quan, điểm này xác thực nói không sai. Khi sống không có nơi nương tựa, sau khi chết không có chỗ dựa vào, không có vướng bận, cũng không cần lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/671314/chuong-859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.