Edit: Snowdrop_88
***
"Ngươi oán nghĩa phụ?"
Chử Chiêu sớm đã đem Đường Hoan giấu vào trong chăn, rũ mi liễm mục từ trên giường bò dậy "Nhi tử không dám!"
"Nghĩa phụ biết ngươi là người biết thức thời, việc này chỉ do tiện phụ Biện Quý phi kia cố ý gây chuyện!"
Không cho nàng mang kiếm tiến điện, đây là va chạm quý phi.
Nếu dễ dàng cho nàng mang kiếm tiến điện, đến lúc đó nàng còn có thể trả đũa nói Đông Hán không màng an toàn của bệ hạ, dễ dàng để cho người mang binh khí tiến điện.
"Tự mình bôi dược dưỡng tốt vết thương trên mặt, ngày mai phải tiếp tục làm việc, đừng lại để xảy ra sai lầm, đỡ phải ném mặt mũi của ta, đã biết sao?"
Lý công công phân phó xong, liền xoay người rời đi.
Mèo nhỏ Đường Hoan thật cẩn thận mà từ trong chăn ló cái đầu ra, Chử Chiêu nhìn mèo nhỏ đang trừng đôi mắt như hai viên bi, một bộ dáng cổ quái linh tinh, lệ khí trong lòng thật ra tiêu đi một chút.
Đường Hoan giống như ngửi được...
Hương vị cá!
Chử Chiêu đem đồ ăn từ trong hộp lấy ra, bày biện ở trên bàn.
Đồ ăn rất đơn giản, một đĩa thịt, một đĩa rau xanh, một chén canh cá.
Đường Hoan nhảy đến trên bàn.
Mắt trông mong mà nhìn chén canh cá kia.
Dễ ngửi, muốn ăn!
Nhưng lại yên lặng mà xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về phía canh cá mà ngồi.
Vẫn là tính, rốt cuộc hôm nay người ta ở dưới mặt trời nắng gắt bạo phơi lâu như vậy, cần phải bồi bổ!
Chử Chiêu hồn nhiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/671298/chuong-843.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.