Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
***
Sau đó Đường Hoan lại dùng móng vuốt, thật cẩn thận đem điểm tâm dư lại chỉnh sửa tốt. 
Ở thời điểm tính toán từ trên bàn nhảy xuống, đột nhiên tạm dừng...
Cũng không biết trong đầu suy nghĩ cái gì, lại yên lặng xoay người, từ mâm điểm tâm, dùng móng vuốt nắm lấy một khối điểm tâm. 
Sau đó dùng ba chân từ trên bàn nhảy xuống.
Dọc theo đường đi vẫn luôn dùng ba chân, trở lại trong viện của Chử Chiêu. 
Hệ thống quả thực: ...Không còn lời nào để nói!
Cô ăn của người ta liền tính, cô còn muốn đóng gói mang về!
Thời điểm Đường Hoan khẽ meo meo trở lại phòng, phát hiện Chử Chiêu nguyên bản nằm ở trên giường, lúc này đang ngồi ở bên cạnh bàn, trong tay thưởng thức một chén trà.
Chử Chiêu cười như không cười nhìn con mèo nhỏ này. 
"Ta nhớ rõ trước lúc ta sắp ngủ đã cùng ngươi nói, nếu ngươi dám nơi nơi chạy loạn thì ta sẽ lột da của ngươi ra." 
Du͙ƈ vọиɠ khống chế của Chử Chiêu cực mạnh. 
Vô luận là người hay là động vật, chỉ cần hắn đã cảnh cáo thì đối phương nhất định phải nhớ kỹ, nếu như không, thiếu đốc chủ sẽ thật tức giận a!
Đường Hoan: "......"
Hiện tại nàng biết vì sao mọi người lại nói mệnh căn* đối với một người nam nhân rất quan trọng!
(*mệnh căn: Gốc rễ của vận mệnh con người. Ở đây ý chỉ bộ phận sinh dục của nam) 
Quả nhiên rất quan trọng, sau khi không có thứ đồ kia, đặc biệt dễ dàng biếи ŧɦái!
May mắn nàng sớm có chuẩn bị!
Đường Hoan ra sức dùng ba cái chân của mình nhảy, nhảy đến trước mặt Chử Chiêu, bộ dáng ngoan ngoãn lanh lợi lại bán manh.
Ra sức muốn nhảy lên trên người Chử Chiêu, nhưng bởi vì một móng vuốt đang co lại, cho nên nhảy như thế nào cũng không lên. 
Sau khi Chử Chiêu nhìn con mèo nhỏ này nhảy một hồi, lúc này mới phát thiện tâm, một bàn tay đem nó xách lên, ném ở trên bàn. 
"Móng vuốt kia giấu cái gì, ân?" 
Chử Chiêu cười như không cười hỏi.
Sau đó đã thấy mèo nhỏ trên bàn như nghe hiểu được lời này, tức khắc giống như hiến vật quý, vội vàng đem móng vuốt của mình vươn ra, sau đó lại đem móng vuốt mở ra đặt lên bàn. 
Tức khắc, từ trong móng vuốt một ít mảnh vụn điểm tâm lưu loát rơi xuống trên bàn. 
"Nguyên lai là nửa đêm đi trộm đồ ăn."
Chử Chiêu ngửi được trong mảnh vụn điểm tâm kia có mùi hương mứt táo tơ vàng trộn lẫn với mùi hoa quế. 
"Hơn nữa còn là đi trong cung Hiền phi nương nương."
Đây là chỗ đáng sợ của vị thiếu đốc chủ này, tuy rằng Đông Hán thân là tâm phúc của đương kim thánh thượng, chủ yếu giám thị những hủ nho trong dân gian có tâm tư phản loạn gì đó hay không. 
Nhưng Chử Chiêu giám thị...
Tựa hồ không chỉ là ngoài cung a!
Chỉ dựa vào mùi hương mứt táo tơ vàng cùng hoa quế, liền phán đoán ra Đường Hoan đi cung điện của Hiền phi nương nương...
Tâm cơ cùng lực quan sát tinh tế tỉ mỉ đến thế...
Đường Hoan nhịn không được đánh cái rùng mình!
Sau đó đem móng vuốt hướng tới mảnh vụn, run run đẩy vào lòng bàn tay Chử Chiêu.
Ăn a ăn a, ba ba phản diện!
Lấy lòng cái đại móng heo nhà ngươi đấy, nhớ rõ cho ta ăn cá khô nhỏ!
"Cho ta?" Chử Chiêu nhìn đồ vật vỡ thành mảnh nhỏ trong tay, sau đó thuận tay vuốt vuốt lông mèo, đem tay lau sạch. 
"Có tâm là tốt, nhưng đáng tiếc ta không thích đồ ngọt." 
Mèo nhỏ đặt mông ngồi trên bàn, mắt trông mong mà nhìn hắn, làm như có chút mất mát.
"Bất quá xem ở phân lượng ngươi có tâm, sự tình đêm hôm nay chuồn êm đi ra ngoài liền không so đo cùng ngươi." 
Việc Đường Hoan mang điểm tâm về cho Chử Chiêu tựa hồ như lấy được lòng kẻ quỷ súc này. 
Chử Chiêu đem nàng nhét vào trong lòng ngực mình, sau đó thổi tắt đèn đi ngủ. 
Mèo nhỏ Đường Hoan nằm ở vị trí trái tim của Chử Chiêu, thật cẩn thận mà dùng móng vuốt chọc chọc ngực hắn.
Đại huynh đệ, ta nóng a!
Ngươi ôm ta như vậy, ta thở không được! 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.