Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
***
Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật!
Đây quả thật chính là một nữ nhân điên, không hỏi xanh đỏ đen trắng, cư nhiên liền muốn gϊếŧ người!
Một đám bác sĩ vội vội vàng vàng đuổi lại đây, sau đó dùng một mũi thuốc an thần tạm thời kết thúc trò khôi hài trước mắt.
Mất đi thân nhân đều sẽ cực kỳ bi thương như thế. 
Bọn họ đều đã quen, thường thường lúc này việc cần làm trước tên là để người nhà bệnh nhân an tĩnh lại. 
Thời điểm đại ca Lam Tuyết thấy Cố Dịch chạy tới, cũng đã hơi mị mị mắt.
Mấy năm gần đây, Cố Dịch ở trong giới giải trí phát triển một ít thế lực, tuy rằng bởi vì thời gian lăn lộn còn ít, căn cơ chưa được củng cố, nhưng nếu hắn ta muốn cắm một tay, chuyện này liền không phải chỉ một mình hắn có thể giải quyết được. 
Vẫn là để ba mẹ làm tốt chuẩn bị ứng đối, sau đó lại thông qua Cố gia tạo áp lực cho Cố Dịch, đừng cho hắn ta tranh vào chuyện này làm đục nước! 
Chẳng qua chỉ là tính mạng của một người bình thường mà thôi, chỉ cần không có những người khác tới cắm một chân, chuyện này thật mau sẽ bị che giấu đi! 
Liền tính Cố Dịch một hai phải xen vào việc người khác, vậy cũng không có gì, chẳng qua tốn thêm chút hoảng hốt mà thôi...
Thế lực của một mình Cố Dịch, tạm thời còn không có biện pháp cùng toàn bộ Lam gia chống lại.
Sau khi cha mẹ Lam gia biết việc này, tự mình chạy tới bệnh viện đem hai huynh muội Lam gia đón trở về. 
Thuận tiện còn cùng viện trưởng bệnh viện thương lượng phương pháp kế tiếp nên ứng đối như thế nào. 
Rốt cuộc gừng càng già càng cay, vừa ra tay liền rất mau vì hài tử nhà mình đem những chuyện phía sau giải quyết tốt. 
"Sad, chuyện này sẽ bị áp xuống, đúng không?"
Sau khi Đường Hoan tỉnh lại, cảm xúc đã không có gì dao động.
Ngay cả biết hai huynh muội Lam gia đã bình an không có việc gì về tới Lam gia, cũng đều không biểu hiện ra cảm xúc dao động hay đặc biệt kịch liệt gì. 
Cô ở nhà xác, bồi Nam An suốt một buổi chiều, sau đó tự mình đem hắn đưa tới nhà tang lễ, tự mình chờ hắn hoả táng...
Cô ôm hủ tro cốt vào trong lòng ngực, lẳng lặng nhìn xe cộ như nước chảy trên đường phố, bỗng nhiên hỏi.
Kỳ thật Sad không biết nên trả lời như thế nào.
Nói thật, chuyện này đã bị áp xuống.
Cố ảnh đế từ giữa làm rất nhiều chu toàn, nhưng cuối cùng chỉ có thể nói song quyền khó địch bốn tay, chung quy cũng không thể làm được tà không áp chính.
Lam gia cùng Cố gia liên thủ đồng thời đem chuyện này áp xuống, ngay cả một chút ít bọt nước cũng không nhấc lên.
Cố Dịch lẳng lặng đi theo phía sau hai người bọn họ.
Trong lòng có áy náy không rõ, tuy rằng Nam An chết cùng hắn không có quan hệ, nhưng hắn vẫn áy náy không ngẩng đầu nổi...
Khả năng có một số việc, từ lúc bắt đầu liền sai rồi.
Nếu ở ngay thời điểm đầu gặp được cô, trong lòng hắn không có nhiều kiêu ngạo như vậy, có thể đối với cô nhất kiến chung tình...
Hai người thuận lợi ở bên nhau, hắn giúp cô chiếu cố đệ đệ, giúp cô dỡ xuống gánh nặng trên vai, làm cô khỏi bị người thế gian sôi nổi hỗn loạn.
Có phải hôm nay, cô sẽ không phải thừa nhận loại đau đớn khoét tim này? 
"Sad, rốt cuộc người thân cuối cùng của tôi cũng đã không còn..." 
Thình lình xảy ra như vậy, rồi lại làm người không thể không tiếp thu.
Rõ ràng không cam lòng, lại vẫn chỉ có thể tiếp thu.
Cổ họng Sad như mắc một cây xương, hồn nhiên không biết mình phải nói cái gì.
Về sau tôi chính là người thân của cô? 
Nói như vậy không khỏi quá giả dối.
...
Sad cùng Cố Dịch đều chặt chẽ chú ý tình trạng tinh thần của Đường Hoan. 
Vốn dĩ cô đã bị chẩn bệnh hậm hực mức độ nặng, thật vất vả hơi có một chút chuyển biến tốt đẹp, kết quả liền gặp đả kích lớn như vậy, ai cũng không biết hiện tại trong lòng cô đến tột cùng suy nghĩ cái gì!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.