Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
***
"Tỷ tỷ..." Nam An ho khan, yết hầu bắt đầu chảy máu.
Cả người run rẩy, ngăn đều ngăn không được.
Đây hẳn là từ lúc hắn tiến vào bên trong phòng bệnh, lần đầu tiên cùng tỷ tỷ tiếp xúc gần gũi như vậy, cũng là một lần cuối cùng...
"Nếu có kiếp sau, em không muốn làm người tốt..." Nam An muốn dùng sức cầm lấy tay Đường Hoan, nhưng chung quy trên tay đã không còn sức lực. 
Không muốn lại làm người tốt...
Nếu làm người tốt, chú định không có kết cục tốt, vậy kiếp sau... hắn không cần lại làm người tốt!
Chỉ cần ngoan ngoãn đi theo phía sau tỷ tỷ liền tốt...
Phải trải qua bao nhiêu nhấp nhô, mới có thể đủ làm một người đối với thế đạo này hoàn toàn hết hy vọng? 
Nam An lẳng lặng nằm như vậy, không còn bất kỳ tiếng động gì.
Một câu hơi thở mong manh "kiếp sau, không muốn lại làm người tốt" vẫn luôn ở bên tai Đường Hoan không ngừng nấn ná, giống như là ma chú.
Cô ngồi ở trên mặt đất lạnh lẽo, người đầy thê lương.
"Tiểu An, em chỉ là kiếp sau không muốn làm người tốt mà thôi... Mà chị, đời này chị cũng đã không muốn làm người tốt..."
Thiên địa bất nhân, lấy vạn vật chơi đùa. 
Có chút người ngụy trang chính nghĩa lại làm việc tàn ác, xong việc còn hai bàn tay sạch sẽ tiêu sái mà đi. 
Có chút người lại phảng phất từ nhỏ trên lưng liền đeo nguyên tội, nơm nớp lo sợ thật cẩn thận, không dám bước nhầm một bước, cuối cùng lại chỉ có thể rơi vào cô độc một mình!
A...
Đây là cái gọi là Thiên Đạo!
Đây là cái gọi là vận mệnh!
Khi ta nguyện ý nhận mệnh, trong khổ mua vui, ngươi ức hϊếp ta càng thêm lợi hại!
Nếu ta đây từ nay về sau không muốn nhận mệnh thì sao?
Sớm hay muộn có một ngày, ta muốn ném đi ngày hôm nay!
Nhìn xem bầu trời này đến tột cùng ẩn tàng cái đầu trâu mặt ngựa gì!
Đạp vỡ thế đạo này!
Làm tất cả mọi người đừng hòng tốt qua!
Hệ thống vốn ôm một khối dưa hấu, ở trong không gian của mình run bần bật, bởi vì trên người ký chủ ngốc bức của nó đột nhiên toát ra một cổ lực lượng khó có thể miêu tả!
Nó có thể cảm thụ được, lực lượng này cực kỳ không bình thường, hơn nữa lực sát thương cực lớn!
MMP!
Nó có điểm sợ hãi!
Không... Không nên a!
Trước kia nó cũng đã từng gặp qua người bị chủ nhân bức đến bên bờ tuyệt lộ, những người kề bên tử vong này đều phát ra hơi thở hết sức oán hận. Oán hận là oán hận, nhưng tuyệt đối sẽ không sinh ra lực lượng cường đại như thế!
Nó thậm chí ẩn ẩn cảm thấy, lực lượng này dường như đã vượt qua lực lượng của chủ nhân mình!
Ở thời điểm Thống rác rưởi run bần vật, bên trong vô hình có một cổ áp lực đối với nó tiến hành cường thế bức bách, làm nó căn bản thở không nổi!
Ai nha ngọa tào!
Đây chẳng lẽ chính là lực lượng hắc hóa sao?
Ký chủ ngốc bức quả nhiên có thuộc tính xà tinh bệnh!
Thật là đáng sợ, thật sự là quá đáng sợ!
Nhưng đáng được ăn mừng chính là, lực lượng này cũng không duy trì bao lâu liền tiêu tán, phảng phất như trước nay đều chưa từng xuất hiện. 
Đường Hoan lung lay từ trên nền nhà lạnh lẽo đứng dậy, từng bước một lảo đảo đi tới bác sĩ đang đứng gần đó. 
Cả người giống như cái xác không hồn.
"Tôi hỏi ông, vì sao đệ đệ tôi đột nhiên bệnh tình nguy kịch?"
Bác sĩ vốn đang muốn nói hai câu khách sáo cố nén bi thương linh tinh, thình lình phát hiện trong tay nữ nhân này không biết từ khi nào có một con dao phẫu thuật, đặt trên cổ hắn.
"Nếu ông dám gạt tôi, tôi liền đưa ông đi gặp đệ đệ tôi."
Cả người bác sĩ sợ tới mức có điểm mộng bức.
Nhưng vẫn mạnh mẽ tự trấn định "Vị người nhà bệnh nhân này, cô không cần xúc động, chúng ta có thể ngồi xuống từ từ nói chuyện."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.