Edit: Snowdrop_88
***
"A Hoan, về sau đừng gọi điện thoại cho anh, việc học của anh rất bận!" Cố Lung một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm nói.
Hắn trong lòng thấp thỏm bất an.
A Hoan sẽ nói như thế nào?
Có thể tức giận hay không?
Việc học bận sao?
Xem tình huống đi, dù bận hơn nữa, kỳ thật thời gian gọi điện thoại vẫn có thể rút ra, chẳng qua...
Có nguyện ý hay không mà thôi.
Đường Hoan một câu dư thừa cũng không nói, chỉ là nhàn nhạt trả lời "Vậy... Tốt."
"A Hoan, kỳ thật ý tứ của anh là..." Cố Lung nghe được Đường Hoan ngữ khí nhàn nhạt lại muốn vãn hồi chút gì đó, nhưng chưa kịp nói xong đã nghe tiếng tút tút truyền đến từ điện thoại.
Đường Hoan hít sâu một chút, sau đó ngồi ở trên sô pha phát ngốc.
Kỳ thật cũng không phải khổ sở, chỉ là có một loại cảm giác vắng vẻ không rõ mà thôi.
Phảng phất như toàn bộ thế giới đều ghét bỏ sự tồn tại của cô, rốt cuộc ngay cả số ít người nguyên bản không chê bai cũng đột nhiên rời đi.
Nhưng vốn dĩ cái gì cũng đều không có, có cái gì phải khổ sở?
Kỳ thật là việc đã sớm bên trong dự kiến, không phải sao?
Ai nha, nhưng chính là cảm thấy...
Cảm thấy không phải thật vui vẻ mà thôi, cũng không có gì.
Cố Lung cầm điện thoại trong tay thấp thỏm bất an.
A Hoan khẳng định là tức giận!
Cô khẳng định là tức giận!
Kỳ thật lời mới rồi hắn còn chưa nói xong, hắn muốn nói là, về sau không cần gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/671226/chuong-771.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.