Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
***
"Hơn nữa loại chuyện bạo phá này bản thân nó liền rất dễ dàng ra ngoài ý muốn, nói không chừng là những người phụ trách bạo phá đó tự mình không chuẩn bị tốt, cho nên mới tạo ra sự cố lần trước!" 
Lam Tuyết nhìn Cố Dịch, nhút nhát sợ sệt nói.
Không biết vì cái gì, cô luôn cảm thấy Dịch ca ca hôm nay không cao hứng...
Cho nên thời điểm cô nói chuyện đều thật cẩn thận, lo lắng không biết khi nào sẽ chọc giận hắn.
"Em quả thực hồ nháo!"
Cố Dịch lạnh giọng quát lớn.
"Nếu biết bạo phá bản thân nó liền rất dễ dàng ra ngoài ý muốn, vì cái gì em còn muốn đi qua tùy ý đùa nghịch những thiết bị đó? Hơn nữa sau khi đùa nghịch em còn không nói cho người khác!"
Thành viên tổ chế tác của Ngô đạo, từ người phụ trách di chuyển vị trí camera, đến sư phụ võ thuật, sự phụ bạo phá tất cả đều là thành viên uy tín từ các tổ chức kim bài! 
Cơ hồ trước nay đều chưa bao giờ xảy ra ngoài ý muốn!
Nói cách khác, sự cố bạo phá lần trước cơ bản có thể nhận định là Lam Tuyết trong vô tình đã gây nên!
"Em có biết lần trước nếu không phải Nam Hoan nhanh chân nhảy từ trên lầu xuống, thì trên tay em đã nhiễm một mạng người?"
Cố Dịch cũng không biết sao, càng nói liền càng tức giận.
Lam Tuyết bị hắn bất thình lình bùng nổ làm sợ hãi, ngốc ở tại chỗ, nước mắt đổ rào rào rơi xuống!
"Nhưng em lại không phải cố ý!"
"Dù biết diễm tinh kia không biết xấu hổ mà câu dẫn Cố Lung, trước nay em cũng chưa từng nghĩ tới hại cô ấy nha! Lúc ấy em chỉ là tò mò mà thôi, em như thế nào biết sẽ tạo ra hậu quả lớn như vậy!" 
"Hơn nữa không phải cuối cùng cô ta cũng không có việc gì sao?" 
Đường Hoan què một chân nằm ở bệnh viện: ...
MMP!
Đi mẹ ngươi không có việc gì!
Lúc này đây Lam Tuyết thật sự sợ hãi, tính tình của Cố Dịch bùng nổ lên so với ba ba của cô còn muốn khủng bố hơn!
Cô đã cảm thấy sợ hãi, lại cảm thấy ủy khuất.
Rõ ràng cô không phải cố ý, vì cái gì còn muốn hướng cô phát tính tình lớn như vậy?
Lam Tuyết vừa khóc, hỏa khí của Cố Dịch cũng chỉ có thể tiêu xuống. 
Cô khóc thành bộ dạng tội nghiệp như vậy, thật sự làm hắn căn bản không có biện pháp tức giận với cô, chỉ có thể mở miệng an ủi...
"Dịch ca ca cũng là vì tốt cho em! Loại chuyện này vui đùa không được, nếu làm ra mạng người em sẽ bị ngồi tù!"
Lam Tuyết không rên một tiếng.
Thực hiển nhiên là hờn dỗi với Cố Dịch. 
"Dịch ca ca mắng cũng đã mắng, giáo cũng giáo huấn, nếu không có việc gì nữa, em liền đi trước!" 
Lam Tuyết giận dỗi từ biệt thự của Cố Dịch rời đi.
Lý Tra có chút bất đắc dĩ nhún vai "Cho nên chuyện này liền như vậy qua đi sao?"
Một câu "em không phải cố ý", thậm chí một chữ sám hối cũng không có, liền dễ như trở bàn tay như vậy. 
Không cần phải chịu một chút trừng phạt!
Có đôi khi người a, thật đúng là xem mệnh!
Nhóm sư phụ bạo phó chỉ cần một lần xảy ra ngoài ý muốn, trên cơ bản ở trong toàn bộ nghề liền sẽ có xú danh rõ ràng, không còn có người dám thuê. 
Nhưng loại thiên kim đại tiểu thư này nháo ra chuyện xấu, chỉ cần không làm ra mạng người liền có thể yên lặng không một tiếng động áp xuống, thần không biết quỷ không hay. 
Chỉ tiếc cho diễm tinh Nam Hoan kia, thiếu chút nữa mệnh cũng không có, còn không biết nguyên do sau lưng là cái gì. 
"Vô tâm chi thất mà thôi, bằng không còn có thể như thế nào?"
Tuy rằng Lam Tuyết ngày thường nhìn qua ngây thơ thẳng thắn, nhưng dù sao cũng là nữ nhi từ trong giàu sang dưỡng ra, ngạo khí trong xương cốt một chút đều không ít.
Nếu một hai phải bắt cô đi xin lỗi Nam Hoan, chỉ sợ là cô tình nguyện ở trước mặt mọi người nhảy lầu!
"Nam Hoan từ trên lầu nhảy xuống gãy mất một chân, bây giờ một cái lý do cũng không có, có phải quá không công bằng hay không?"
Lý Tra thề mình tuyệt đối không hề thiên vị giúp diễm tinh kia, chỉ là việc nào ra việc đó mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.