Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
***
Cô đầy cõi lòng mong đợi mà cười, cứ việc vết bỏng trên cổ tay đã bắt đầu nhanh chóng nổi lên một mảnh bọt nước.
Tình yêu a, chính là làm người điên khùng đến như vậy.
Làm người không yêu quý chính mình như vậy. 
Cố Dịch cũng không biết sao, trong lòng đau lợi hại, theo bản năng liền chất phác nói ra một chữ "Ừ".
Đạo diễn hoàn toàn không phát hiện.
Còn ở một bên cảm khái "Ngọa tào! Hiện trường phát huy, ngưu X!"
Đường Hoan ở sau khi đạo diễn hô "cắt", ôm tay bắt đầu kêu cha gọi mẹ...
"Sad, đau đau đau!"
Sad sớm đã kêu bác sĩ ở một bên chờ, chờ đến lúc cảnh quay xong liền lập tức băng bó cho cô, nghe được cô kêu cha gọi mẹ rầm rì, tức khắc một cỗ tức giận nhỏ không đánh mà tới.
"Cô không phải rất có thể căng sao? Tôi mẹ nó còn tưởng rằng cô không đau đâu!"
"Đau muốn chết!"
"Cô biết tay của nữ diễn viên có bao nhiêu quan trọng sao? Vạn nhất nếu để lại sẹo, cô liền thành một sản phẩm tì vết..."
Sad thao thao bất tuyệt dong dài, liền ở ngay lúc này, Cố Dịch đi tới.
"Nam Hoan, tay cô thế nào?"
Đường Hoan quả thực muốn hoài nghi, tiện nhân này rõ ràng chính là cố ý!
Trước đem tay cô làm bỏng thành đại móng heo, sau đó lại giả mô giả thức chạy tới hỏi han ân cần.
Ân, khẳng định là cố ý!
"Còn được, không đứt." Đường Hoan lời ít ý nhiều trả lời.
Cố Dịch: "......"
Hắn chính là chạy tới an ủi một chút mà thôi, nữ nhân này nói chuyện vì sao lại nghẹn người như vậy đâu?
Cố ảnh đế cảm thấy mình thật mất mặt, trong lòng cười nhạo một tiếng.
Nếu không phải bởi vì lúc này là hắn làm sai, hắn mới sẽ không lại đây nhìn xem đâu!
...
Thật mau đạo diễn đã phát hiện ra, nữ hài tử Nam Hoan này...
Thật mẹ nó rất biết đoạt diễn. 
Ngay từ thời điểm đầu, vốn dĩ cũng chỉ tính toán đem cô đắp nặn thành một nữ nhị ác độc. 
Là cái loại đã thật đáng buồn lại thật đáng giận. 
Kết quả không biết bởi vì diễn khổ tình nhiều hay vì cái gì, cô ở giai đoạn trước các loại tình tiết xung đột đã thật sự đem mình đắp nặn quá đáng thương. Thế cho nên đến phần sau, hoàn toàn không có cách nào làm người hận đến!
Hơn nữa mấy cảnh quay giữa cô và Cố ảnh đế, tuy rằng chỉ có mấy cảnh quay nhỏ nhưng cơ hồ cũng thay đổi từ tình yêu thế thân thành tình yêu thật sự có chút động tâm. 
Không hề theo phương thức tình yêu thần tượng theo nguyên kịch bản, ngược lại càng thêm làm người có tính khảo vấn ở bên trong. 
Vấn đề quan trọng nhất là, đạo diễn phát hiện mình cư nhiên trong vô hình liền dung túng cô lâu như vậy!
Hơn nữa các ngươi nhìn xem, hiện tại trên tay cô vết thương bao băng gạc nhưng vẫn chạy tới đoạt diễn!
Đây mẹ nó chính là thật sự thấy mà thương a!
Thế cho nên vốn dĩ vai diễn của cô chỉ dùng kỹ thuật màn ảnh thoáng qua, hắn lại muốn cho cô một cảnh đặc tả. 
Rốt cuộc cũng tới cảnh quay cuối cùng... 
Lâm Tiểu Mãn lãnh hậu quả xấu, bị bom nổ đến thi cốt không còn. 
Cô bắt cóc nữ chính Giang Nhã, cuối cùng Giang Nhã được Thư Hòa kịp thời tới cứu đưa ra bên ngoài, mà cô lại bởi vì bị Thư Hòa đả thương, cho nên chưa kịp từ trên lầu chạy xuống cũng đã bị nổ chết.
Trong cảnh quay này có một vụ nổ nhỏ. 
Đường Hoan hơi có chút kinh hồn táng đảm, tuy rằng vụ nổ sẽ có sư phụ kinh nghiệm vô cùng lão luyện phụ trách chuẩn bị, nhưng vẫn có chút sợ hãi. 
Trên thực tế, kỳ thật tới lúc cuối cùng Lâm Tiểu Mãn cũng không hề muốn chạy.
Chết đối với cô mà nói, là giải thoát tốt nhất!
Cho nên thời điểm biết bom sắp nổ mạnh, cô đứng tại chỗ, thoải mái cười cười.
Cuối cùng hóa thành tro bụi.
Dựa theo kế hoạch đã sớm định ra, chờ thời điểm Đường Hoan rời đi mới bắt đầu phát nổ. 
Đến lúc đó lại thông qua cắt nối biên tập, đem hai cảnh hợp làm một.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.