Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
***
Nam chủ này, sợ là bị thiểu năng trí tuệ!
【 Hiện tại phát hiện Boss phản diện của ta tốt sao! 】 Thống rác rưởi tận dụng mọi thời điểm mà tẩy não Đường Hoan.
Biết Boss phản diện có bao nhiêu tốt sao?
Biết nói lời hay, lại không luôn luôn gây chuyện!
"Trước kia là trước kia, hiện tại là hiện tại." Đường Hoan nhẫn nại tính tình đem Cố Lung đẩy sang một bên, sau đó bắt đầu rửa chén, thời điểm nói chuyện một bộ ngữ khí thấm thía.
"Trước kia em còn có thể nuôi anh, nhưng anh cẩn thận ngẫm lại lượng cơm cùng chi tiêu của anh xem, em nuôi anh như nuôi một tiểu tử choai choai như vậy, dễ dàng sao? Hiện tại nuôi không nổi, cho nên cũng là thời điểm nên tách ra."
Đường Hoan nghiêm trang mà lừa dối.
Không nghĩ tới Cố Lung thật sự còn nghiêm túc suy xét một chút, cẩn thận nghĩ lại một chút lượng cơm mình ăn, phát hiện A Hoan nuôi hắn xác thực không dễ dàng.
"Anh về sau sẽ ăn ít lại, em không cần đuổi anh đi, được không?" Cố Lung thật cẩn thận kéo kéo góc áo Đường Hoan, mang theo vài phần lấy lòng nói.
Đường Hoan phát hiện mình quả thực không còn lời gì để nói.
Cô vốn dĩ cho rằng mình là cái chày gỗ, không nghĩ tới Cố Lung còn muốn chày gỗ hơn cô!
Loại trẻ con đầu óc thiếu dây thần kinh này đến tột cùng bị đả kích bao lớn mới có thể đủ trưởng thành để ngày sau làm nam chủ cùng Boss phản diện ganh đua cao thấp?
Tôi mẹ nó thật là bởi vì anh ăn nhiều, cho nên đuổi anh đi sao?
Tôi mẹ nó chính là muốn đuổi anh đi mà thôi!
"A Hoan... Không cần đuổi anh đi, được không..."
Cố Lung giống như con chó nhỏ, liên tiếp làm nũng.
Hắn giống như một đứa trẻ, dựa vào một cổ xúc động là có thể hứa hẹn chung thân với một cô gái.
Rất đơn thuần thuần túy, cũng vừa lúc bởi vì điểm này mới đả động nữ hài trải qua phong sương giống như Nam Hoan. Nhưng cũng vừa lúc bởi vì hắn đơn thuần thuần túy, tự tay đem một đoạn tình cảm này đưa vào tuyệt lộ.
Nguyên chủ Nam Hoan không có khả năng bởi vì Cố Dịch ngẫu nhiên duỗi tay giúp đỡ vài lần, ngẫu nhiên bày ra ra mị lực thân sĩ, liền nghĩa vô phản cố yêu hắn.
Tuy rằng cốt truyện trước nay đều không miêu tả qua hoạt động tâm lý của loại pháo hôi như Nam Hoan.
Nhưng Đường Hoan cơ hồ có thể đoán ra được, bởi vì giữa các cô có điểm chung.
Cố Dịch cho rằng chính mình đem Nam Hoan cái loại nữ nhân ái mộ hư vinh này đùa bỡn trong lòng bàn tay. Lại trước nay chưa từng nghĩ tới, làm sao không phải là Nam Hoan lợi dụng hắn để hoàn toàn chặt đứt tâm Cố Lung, làm Cố Lung trở lại sinh hoạt giàu có vốn nên có.
Cố Lung dốc hết sức làm nũng.
Đường Hoan liền không nói nữa.
Tuy rằng hai người ở chung, nhưng thực hiển nhiên, nguyên chủ Nam Hoan thật sự quý trọng thiếu niên tràn ngập nhiệt huyết đều đặt trên người mình này, cũng không cùng hắn ngủ chung một giường.
Cô cho hắn cơ hội hối hận, cho hắn cơ hội chậm rãi trưởng thành, mà không phải dùng thân thể lưu hắn lại.
Yêu một người không cho mình được bất luận cảm giác an toàn gì, thật sự đáng giá sao?
Trả giá không cầu hồi báo như vậy, thật sự đáng giá sao?
Thời điểm buổi tối Đường Hoan nằm ở trên giường, cảm thấy có chút tò mò.
...
Ngày hôm sau Đường Hoan bò dậy, tiếp tục chạy tới đoàn phim.
Cố Lung lặng lẽ từ trong nhà cô chạy ra, xuất hiện trước một ngôi biệt thự có tính bảo mật cực cao.
Nhưng nghĩ đến A Hoan nói thiếu tiền, lại dậm dậm chân, nghĩa vô phản cố đi vào bên trong.
"Em vừa rồi nói cái gì?" Cố Dịch một bên cúi đầu xem kịch bản, một bên đầu cũng không ngẩng lên không chút để ý hỏi.
"Em nói em có việc gấp phải dùng tiền, ai nha ca ca, anh cho em chút tiền không được sao!"
Trước nay Cố nhị thiếu đều chưa từng mặt dày mày dạn hỏi người ta muốn xin tiền, thật vất vả mở miệng, mặt và cổ đều đỏ bừng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.