Edit: Snowdrop_88
***
Đột nhiên Phượng Hoàng phát hiện mình thật sự đánh giá cao đứa thiểu năng trí tuệ này.
Rốt cuộc những người đã từng tiếp xúc qua đều có chỉ số thông minh không thấp, hơn nữa năng lực cũng không thấp.
Loại đồ chơi này rơi vào tay những người đó hẳn là không cần thầy dạy vẫn sẽ hiểu được cách dùng, cho nên cô cũng chưa dạy biện pháp sử dụng cho Đường Hoan.
Hiện tại xem ra...
Đứa thiểu năng trí tuệ này, thật ngốc!
Cùng lúc lại liên tưởng đến Đường Hoan yếu gà như vậy, nếu gặp phải người muốn đoạt món đồ chơi này, chỉ sợ giữ không được.
Vì thế lại suy nghĩ biện pháp, trực tiếp đem Đường Hoan cùng Thần Khí trói định.
A phiêu Đường Hoan vui rạo rực, mặt đầy chờ mong "Tôi có cái này liền có thể giống cô, muốn đập ai liền đập sao?"
Ngo ngoe rục rịch!
Kìm nén không được muốn ngứa tay!
Phượng Hoàng nghiến răng nghiến lợi "Cô không thể ước lượng thực lực của mình trước, sau đó mới bắt đầu tìm đường chết sao?"
Lão nương vì cái gì muốn đập ai liền đập?
Là bởi vì có viên gạch kia sao?
Là bởi vì thực lực của lão nương bày ra ở đằng kia!
Cô yếu gà như vậy, còn tâm tâm niệm niệm suy nghĩ muốn gây chuyện!
Không có ta ở bên người che chở, sợ là tùy thời đều có thể bị người bóp chết!
A phiêu Đường Hoan đem viên gạch biến tới biến đi, khi thì xuất hiện khi thì biến mất, cao hứng đến không được, phảng phất như có được bảo bối lớn.
"Phượng Hoàng, cô thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/671158/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.