Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
***
"...Hoàng thúc về sau không cầm thước đánh ngươi."
Phượng Dạ thật vất vả cho cái hứa hẹn, kết quả Đường Hoan ngược lại càng có chút hoảng sợ...
"Kia hoàng thúc về sau muốn dùng cái gì đánh ta?"
Phượng Dạ lại nghẹn: "......"
Này thật là cái chày gỗ không hơn không kém!
Như thế nào không thể cho hắn cái bậc thang, để hắn leo xuống dưới?
"Hoàng thúc về sau đều không đánh ngươi!" Phượng Dạ tức giận nói.
Rõ ràng hắn ghét nhất chính là kẻ ngu dốt, nhưng cố tình vật nhỏ này phạm vào ngu xuẩn hắn thế nhưng còn không cảm thấy phiền chán, ngược lại là dở khóc dở cười.
Sau khi Phượng Dạ nói xong, đã cảm thấy trên đùi mình bị người nhéo một cái, ẩn ẩn đau.
Phượng Dạ nhíu mày, biểu tình bất thiện nhìn về phía Đường Hoan.
Đường Hoan nhược chít chít địa đạo "Hoàng thúc vừa rồi nói, về sau đều sẽ không đánh ta."
Phượng Dạ:... Đây là lý do ngươi được một tấc lại muốn tiến một thước?
Hệ thống cũng ở vào trạng thái mộng bức: 【......】 đây là lý do ngươi tìm đường chết?
Rõ ràng là đem khoan dung của ba ba phản diện nhà ta trở thành lợi thế để ngươi được một tấc lại muốn tiến một thước!
Phượng Dạ là người nói được thì làm được, từ sau khi Đường Hoan tỉnh lại không còn hù dọa nàng.
Khi cần nói, cũng là lời nói ôn tồn nhỏ nhẹ.
Ngay cả hệ thống cũng cảm khái 【 ngươi xem kim chủ ba ba của hai ta hiện tại đối với ngươi thật tốt! 】
"Không phải của hai ta, là kim chủ ba ba của ngươi, ta là một thiếu nữ xinh đẹp đàng hoàng đứng đắn!" Đường Hoan nghiêm trang.
Thái độ hiện tại của Phượng Dạ không biết vì sao làm Đường Hoan luôn cảm thấy trong lòng sợ sợ.
Cảm giác dường như hắn đang nước ấm nấu ếch xanh*, sau lưng cất giấu mục đích cùng tính toán gì đó.
Run bần bật mà ôm chặt chính mình!
Hệ thống quả thực khinh bỉ ký chủ ngốc bức của mình!
Boss phản diện của ta còn có thể đối với ngươi có cái mục đích gì, còn không phải là mơ ước cúc hoa của ngươi sao?
A phi! Nó vì cái gì sẽ nói ra lời ô uế như vậy?
Nó rõ ràng là tiểu thống tử thuần khiết!
Không được, nó phải nhanh chóng offline, đi điều chỉnh chính mình!
...
Trong cung Thái Hậu.
"Nhϊếp Chính Vương cuối cùng cũng tới tìm ai gia." Nữ tử trẻ tuổi ung dung hoa quý dựa vào ghế khắc hoa, bộ dáng như chờ đợi đã lâu.
"Vì cái gì hạ độc?" Phượng Dạ gọn gàng dứt khoát, tuy rằng không nói rõ ai hạ độc, nhưng hai bên trong lòng đều rõ ràng.
Lạc Tri Ân tựa hồ thực cảm khái "A Dạ, ngươi đây là... chất vấn ta sao? Vì một quân cờ có thể có có thể không mà hùng hổ tới chất vấn ta như vậy?"
Phượng Dạ trầm mặc một lát, mới đáp "... Đúng! Kia không phải là quân cờ có thể có thể không, hắn là quân vương ngồi ở vị trí cửu ngũ chí tôn!"
"Nhưng ở thời điểm ngươi không đối với hắn cảm thấy hứng thú, hắn còn không phải quân cờ có thể có có thể không sao?" Lạc Tri Ân nhất châm kiến huyết*.
(*nhất châm kiến huyết (一 針 見 血): Chỉ châm một mũi là thấy máu. Ý nghĩa Một câu ngắn mà chỉ được chỗ trọng yếu)
Phượng Dạ tức khắc sắc mặt không tốt.
"A Dạ. Ngươi không cần phỏng đoán có phải người bên ngươi lộ ra tin tức. Ta yêu ngươi nhiều năm như vậy, lại cùng ngươi tâm ý tương thông, hết thảy khác thường của ngươi ta sao có thể không rõ ràng?"
Đề cập đến chữ "yêu", ánh mắt của Phượng Dạ theo bản năng lóe lóe.
"Nếu chỉ là một quân cờ, ngươi sao có thể tự mình chiếu cố?"
"Nếu chỉ là một quân cờ, ngươi sẽ bởi vì việc hắn trúng độc mà hưng sư động chúng* tới tìm ta như vậy?"
(hưng sư động chúng (兴师动众): Thành ngữ, đại ý là triệu tập lực lượng làm kinh động mọi người.)
"Hắn đăng cơ nhiều năm như vậy, A Dạ, ngươi có khi nào đem hắn trở thành ngôi cửu ngũ, ngươi trong lòng thật sự không có tính toán sao?"
Đích nữ lạc gia tâm cơ tự nhiên bất phàm, nàng không lựa chọn khóc sướt mướt hoặc lời nói lên án, ngược lại là từ từ kể ra, mang theo một chút bi thương.
"A Dạ, ta ở bên trong thâm cung vì ngươi thủ thân, ở giữa chu toàn quan hệ giữa ngươi và Lạc gia, chính là chờ sau khi ngươi một ngày kia bước lên đế vị có thể cùng ngươi quang minh chính đại ở bên nhau, nhưng ngươi đâu?"
----------------
*Nước ấm nấu ếch xanh: là câu chuyện ngụ ngôn của Trung Quốc. Khi bỏ con ếch thẳng vào nước nóng, nó sẽ lập tức nhảy ra. Nhưng nếu bỏ vào nước lạnh rồi chậm rãi đun lên, con ếch sẽ ở yên mà... chết từ từ.
Ngụ ý: sử dụng phương thức kín đáo từ từ làm cho đối phương không hề phát hiện để phòng bị. Khi kịp bừng tỉnh thì đã muộn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.