Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
***
"Không có việc gì, tới khảo công khóa của bệ hạ mà thôi. Bổn vương thân là Nhϊếp Chính Vương, nên gánh vác trách nhiệm dạy dỗ bệ hạ đạo làm vua." Phượng Dạ lạnh mặt nói.
Đường Hoan quả thực vẻ mặt ngốc bức.
Phượng Dạ vừa thấy bộ dáng mờ mịt này của nàng, liền giận sôi máu "Bệ hạ thân là vua của một nước, suốt ngày đắm chìm với việc nam nữ, cảm thấy thích hợp sao?"
Phượng Dạ thừa nhận mình thật sự là người du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu phá lệ mãnh liệt, bởi vì Phượng gia là thượng vị giả, trước nay đều chỉ tôn trọng cá lớn nuốt cá bé!
Tuy rằng hắn còn không xác định tâm tư của mình đối với tiểu hoàng đế này, tuy rằng "hắn" ở trong lòng mình chỉ là sủng vật được sủng ái.
Nhưng hắn đã đem tiểu hoàng đế trở thành vật sở hữu của mình.
Nếu sớm biết "hắn" cùng Hà Trung Nhi thế nhưng thật sự có cảm tình!
Từ lúc bắt đầu, hắn không nên nhất thời mềm lòng đáp ứng!
"Trẫm..." Giống như cũng không hề đắm chìm với việc nam nữ đi!
Lão tử mẹ nó là nữ! Nữ nữ nữ!
Như thế nào đắm chìm việc nam nữ? Việc nữ nữ còn có chút khả năng!
"Trẫm không có a!" Đường Hoan nhược chít chít mà phản bác.
"Bệ hạ từ lúc hồi cung, mỗi khi hạ triều liền gấp không chờ nổi cùng Hoàng Hậu pha trộn, còn dám nói mình không có?" Phượng Dạ nghe nàng còn dám phản bác, vì thế càng thêm hùng hổ doạ người.
"Hoàng Hậu... Này không phải trong người có thai sao..." Đường Hoan càng ngày càng yếu xuống.
MMP!
Lúc trước thời điểm tuyển phi cho lão tử, ngươi không suy xét lão tử sẽ làm một hôn quân trầm mê với sắc đẹp sao?
Phượng Dạ tức đến mức bật cười, sau đó hướng tới Đường Hoan từng bước ép sát, thẳng đến khi đem người bức lui đến án thư gỗ đỏ, sau đó triều người qua đè ép  "Rốt cuộc Hoàng Hậu trong người có thai hay không, bệ hạ không biết, ân?"
"Hắn" đầu tiên sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, ngay sau đó lại bởi vì khốn quẫn mà sắc mặt đỏ bừng, giống như quả đào nhỏ vừa mới thành thục.
Thời điểm Phượng Dạ tới gần, có loại cảm giác nhịn không được muốn cúi đầu cắn một ngụm.
Chỉ là nghĩ đến, liền cảm thấy chỗ bụng có một cỗ nhiệt nóng vô cùng.
Nhưng nghĩ đến loại chuyện này phải từ từ mưu tính, vật nhỏ này rốt cuộc cũng là vua của một nước, nếu đột nhiên bị buộc nóng nảy, chỉ sợ sẽ thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành...
Phượng Dạ lui lại một bước, thập phần đạm nhiên mà dùng ống tay áo to rộng che đậy khác thường trên thân thể của mình.
Đường Hoan quả thực bị buộc hỏi đến không chút sức lực chống cự.
Đến cuối cùng Phượng Dạ phá lệ cường thế mà định ra quy củ ——
"Vì tránh cho bệ hạ sơ sài với chính vụ, bắt đầu từ hôm nay sau khi hạ triều, bổn vương sẽ tự mình tới ngự thư phòng dạy dỗ bệ hạ cho đến bữa tối."
Đường Hoan:......
MMP! Đậu má! %&*¥##*!
Trong lòng thiếu chút nữa mắng thành một đoàn loạn mã, quả thực tức đến nổ mạnh!
...
Phượng Dạ là người nói được thì làm được, từ sau ngày ấy, mỗi lần hạ triều liền đúng giờ xuất hiện ở ngự thư phòng.
Đường Hoan sống không còn gì luyến tiếc, muốn thả mấy bạo tẩu!
"Bệ hạ hình như không cao hứng khi thấy bổn vương?" Phượng Dạ biết rõ còn cố hỏi.
Liền biết vật nhỏ này ngoài mặt thì cung kính, trên thực tế so với ai khác đều không kiên nhẫn nhìn thấy hắn!
Điểm nhận thức này làm Phượng Dạ cảm thấy cực kỳ không vui, như vậy cũng liền ý nghĩa muốn đem tiểu hoàng đế thu vào trong túi tạm thời còn không phải việc dễ dàng.
"Không có, trẫm thấy hoàng thúc thật cao hứng."
Tự sa ngã trả lời.
Nhϊếp Chính Vương đại nhân quả nhiên là độc thân bằng thực lực, dạy đế vương chi đạo quả thực một bộ một bộ.
Trong tay cầm thước, ước chừng muốn dùng nó để đánh nàng, Đường Hoan nhìn đến liền cảm thấy thịt đau!
"Bệ hạ chú ý dáng ngồi, quân vương không được có dáng ngồi lười nhác như thế !"
"Hôm nay đọc không xong quyển này đánh mười bản, bệ hạ chú ý canh giờ!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.