Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
***
"Kia chủ thượng ngài......" còn nhớ tình cũ hay không? Phượng Đức không dám nói ra lời.
Phượng Dạ biết thuộc hạ này của mình muốn hỏi cái gì, chỉ là sải bước vòng đến bên trong núi giả, một tay đem Đường Hoan đang tay chân tê dại xách ra.
Đường Hoan khóc không ra nước mắt.
MMP!
Này không phù hợp kịch bản!
Không nên là nàng dẫm phải nhánh cây phát ra âm thanh, sau đó lại bị phát hiện sao?
Nàng rõ ràng động cũng chưa dám động!
Vì cái gì vẫn bị phát hiện?
"Bệ hạ thật là có nhã hứng, ở chỗ này làm cái gì, ân?"
Đường Hoan lệ rơi đầy mặt.
"Hoàng thúc, trẫm cái gì cũng không nghe được!" Đường Hoan chém đinh chặt sắt lắc lắc đầu, biểu tình tha cho ta mạng chó.
"Thật sự cái gì cũng chưa nghe được?" Phượng Dạ cười như không cười nhìn nàng.
"Cái gì cũng chưa nghe được!" Đường Hoan một mực chắc chắn.
Sau đó nàng liền trực tiếp bị Phượng Dạ xách lên. Phượng Dạ xách theo nàng bay thẳng đến bên trong cung điện.
"Nếu bệ hạ cái gì cũng không nghe được, vậy bổn vương cũng không hỏi nhiều. Chỉ là còn thỉnh bệ hạ giải thích vì cái gì không hảo hảo ngốc trong cung nghiên cứu đạo trị quốc, lại chạy đến núi giả?"
Đường Hoan: "...Nếu trẫm nói ra hóng mát, hoàng thúc tin sao?"
"Ngươi cảm thấy bổn vương tin sao?"
"......" Đường Hoan tâm tắc tắc.
Sau khi Phượng Dạ cùng Lạc Tri Ân gặp mặt, mặt ngoài nhìn qua không có gì, nhưng trên thực tế Đường Hoan có thể rõ ràng cảm giác được, kỳ thật tâm tình của hắn không tốt.
Bằng không mà nói, thời điểm hắn lưu lại dùng cơm sẽ không một bầu lại một bầu rượu, một người tự rót tự uống.
Đường Hoan khóc chít chít.
Nàng hôm nay cố ý dặn Ngự Thiện Phòng làm món tương giò mà nàng thích ăn nhất, nếu Phượng Dạ không ở nơi này thì nàng hẳn là mở ra phương thức ăn chính xác nhất, vén tay áo ôm tương giò trực tiếp gặm.
Nhưng mà Nhϊếp Chính Vương đại nhân ở chỗ này...
Nàng chỉ có thể thật cẩn thận vươn chiếc đũa ra, đông kẹp một chiếc đũa tây kẹp một chiếc đũa, nhạt như nước ốc.
Phượng Dạ tự rót tự uống, thực mau liền có chút hơi say.
Đường Hoan thấy hắn uống say, trong lòng thực vui vẻ.
Nếu đã uống say hẳn là sẽ không quan tâm thời điểm nàng ăn cơm có bao nhiêu gió cuốn mây tan đi...
Vì thế hết sức chuyên chú bắt đầu ăn.
Nhưng vào lúc này, Phượng Dạ đột nhiên vươn tay tới, một cái tát vỗ ở trên đầu nàng.
Đường Hoan:......MMP.jpg
Trong lòng nàng cơ hồ là hỏng mất, nàng như thế nào biết kẻ quỷ súc Phượng Dạ này sau khi uống say thế nhưng sẽ bắt đầu phát điên, hơn nữa phương thức phát điên...
Là giống như sờ sủng vật, đem tay đặt ở trên đầu nàng kéo một cái!
Xoa lại đây xoa qua đi!
Kéo lại đây kéo qua đi!
Ngay thời điểm ban đầu Đường Hoan còn mưu toan phản kháng, đến mặt sau liền dứt khoát từ bỏ trị liệu.
"Tri Ân, ngươi ái mộ quyền thế, bổn vương chẳng lẽ không yêu mộ sao?"
Đường Hoan: "......"
Vừa rồi thời điểm người ở trước mặt ngươi thì ngươi không biểu hiện ra một bộ tình thâm bất hối, chờ đến người đi rồi ngươi lại ở chỗ này không ốm mà rên.
Ngươi không độc thân ai độc thân?
"Ngươi phía sau có Lạc gia muốn nâng đỡ, bổn vương chẳng lẽ không phải nâng đỡ Phượng gia sao? Tri Ân a, vì sao hai người chúng ta giống nhau như thế?"
Đường Hoan duỗi tay sờ sờ cái mũi, có chút xấu hổ.
"Ngươi chung quy chỉ là một nữ tử mà thôi, vì cái gì một hai phải cậy mạnh như vậy đâu? Mặc dù ngươi bước lên đỉnh núi quyền thế, ngươi lại có thể như thế nào?"
"Làm Hoàng Hậu chẳng lẽ còn không thỏa mãn được ngươi sao?"
"Ngươi nói cho ta, ngươi rốt cuộc muốn như thế nào?"
Đến cuối cùng Phượng Dạ say càng thêm nghiêm trọng, một câu lại một câu hỏi Đường Hoan, gắt gao mà chế trụ tay của Đường Hoan, cơ hồ đem tay nàng nắm ra một vòng xanh tím.
---------------------
Editor: Đây là thế giới mà mình không thích nhất nên rất lười edit. Thế giới này thực sự Đường Hoan ở thế yếu hoàn toàn, phải từ bỏ hoàn toàn tôn nghiêm để nịnh bợ Boss phản diện cầu mong một con đường sống, lại luôn sống trong nơm nớp lo sợ thân phận bại lộ. Trong mắt Boss phản diện thì Đường Hoan còn không được coi là một con người chứ nói gì đến công bằng cho nàng, với Boss Đường Hoan chỉ là một sủng vật ngoan thì cho đường sống, không hợp ý thì tùy tay niết chết.
Ở các thế giới trước ít nhất Đường Hoan còn có một chút lực lượng để có đôi ngày sống vui vẻ thì TG này hoàn toàn không có.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.