Edit: Snowdrop_88
***
Đường Hoan đến nay còn kinh hồn chưa định: ...
Mẹ ngươi nga!
Vì cái gì luôn là năm lần bảy lượt khinh bỉ chỉ số thông minh của lão tử?
Chúng ta loại pháo hôi này nếu không ngu thì sao còn phải đến phụ trợ đám thiên chi kiêu tử các ngươi?
Được tiện nghi còn khoe mẽ! ╭(╯^╰)╮!
"Đình...... Đình... một chút......"
Đường Hoan là trực tiếp bị Hà Trung Nhi dùng tay vớt lên, sau khi vớt lên liền thuận tay đặt nằm ngang ở phía trước yên ngựa.
Đường Hoan cảm thấy mình như cái bao tải, cứ như vậy bị đặt ngang trên lưng ngựa, ngựa thì một đường chạy như điên, xóc nảy đến mức nàng muốn nôn ra!
Ngoại trừ bụi đường, những thứ khác nàng đều không nhìn tới, chỉ mơ hồ cảm nhận được náo nhiệt quanh mình dần dần tan đi, giống như càng ngày càng hẻo lánh.
Mỗi lần nàng mở miệng, thanh âm đều trực tiếp bị gió cuốn đi.
Loại thống khổ này quả thực thường nhân không thể thừa nhận!
Eo thon nũng nịu của ta a!
Đường Hoan bị xóc nảy đến mức cảm thấy mình sống không còn gì luyến tiếc, cả khuôn mặt đều đã không còn biểu tình, vào lúc này con ngựa chậm rãi ngừng lại.
Hà Trung Nhi đối với loại tiểu bạch kiểm vô dụng này rất là khinh thường, trực tiếp duỗi tay xuyên qua dưới nách Đường Hoan đem người ôm lấy, sau đó hai người kề sát từ trên lưng ngựa nhảy xuống.
Ngay ở thời điểm cánh tay xuyên qua dưới nách Đường Hoan, Hà Trung Nhi theo bản năng cứng đờ.
Như thế nào mơ hồ cảm giác có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/671074/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.