Edit: Snowdrop_88
"Mẫu hậu a, ngài đây là từ nơi nào nghe được lời đồn? Từ lúc ngài rời cung Nhϊếp Chính Vương hắn liền tìm nhi thần gây phiền toái. May mắn nhi thần sinh ra đã cơ trí nên đều bình yên vô sự mà trốn được, nếu như không..."
Nói nói, Thái Hậu nương nương liền trơ mắt nhìn tiểu hoàng đế bất lực này mặt đầy lệ mà khóc.
"Nếu như bằng không... nhi thần sợ là không gặp được mẫu hậu nữa!"
"Nói bậy!" Lạc Tri Ân lạnh giọng quát lớn "Nhϊếp Chính Vương lấy chữ trung làm đầu, lời vừa rồi là bệ hạ có thể tùy tiện nói ra sao? Nếu truyền đến tai Nhϊếp Chính Vương bệ hạ cũng biết sẽ có hậu quả gì?"
Tiểu hoàng đế ngơ ngẩn mà nhìn nàng, tựa hồ như bị dọa tới rồi.
Lúc này Lạc Tri Ân mới thôi hù dọa "hắn", lại ôn tồn nhỏ nhẹ nói "Bệ hạ về sau phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, nói chuyện thật thật giả giả một chút, để tránh bị người có tâm nghe, đã hiểu sao?"
Tiểu hoàng đế mở to đôi mắt thủy nhuận, cái hiểu cái không, một bộ dáng thực tin cậy "Nhưng đây là ở trong cung mẫu hậu..."
Lạc Tri Ân trong lòng đối với loại tín nhiệm này thực hưởng thụ, nhưng trên mặt lại cảm khái nói "Mặc dù là ở trong cung ai gia nhưng làm sao biết không có người có tâm nhãn tuyến đâu? Bệ hạ, ngươi ta cô nhi quả phụ hai người ở trong cung một bước khó đi, nhưng ai gia vô luận như thế nào đều sẽ khuynh toàn lực bảo hộ ngươi chu toàn."
Lời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/671067/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.