Edit: Snowdrop_88
Phượng Dạ một lời không hợp đó là nhàn nhạt uy hϊếp, thế cho nên tiểu hoàng đế đối với hắn dám giận không dám nói, hận không thể lóc da lóc thịt.
Vì thế lúc này mới cho nàng cơ hội, làm nàng có thể tiếp cận tiểu hoàng đế, giành được tín nhiệm của tiểu hoàng đế.
Liền tính Quân Vô Hoan có nghĩ thầm muốn lấy lòng Phượng Dạ thì một bộ dáng bao cỏ kia hẳn cũng không vào được trong mắt Phượng Dạ mới đúng.
"Đúng vậy, Thái Hậu nương nương."
Lạc Tri Ân không biết vì sao luôn có một loại dự cảm.
Cảm thấy tựa hồ có chút sự tình gì đó đã lệch khỏi quỹ đạo mà mình có khả năng nắm giữ.
Vì thế lập tức liền hạ chỉ "Người tới, bãi giá hồi cung!"
...
Việc Thái Hậu sắp từ hành cung bãi giá hồi cung thật mau liền truyền khắp toàn bộ trong cung.
Đường Hoan thực phiền.
Cảm giác mình sắp gặp phải khó khăn, lại một cái bậc thang cao.
Nàng là người một khi thật bực bội thì sẽ bắt đầu tìm đường chết, cũng không cho người khác cảm thấy vui vẻ.
Cho nên lại sai thái giám tâm phúc của mình cầm thêm mấy cuốn sách sử ném cho Quân Vô Linh sao chép.
Rốt cuộc dù sao cũng sẽ phải cùng khí vận chi tử xé mặt, thế nên thừa dịp người ta còn chưa hoàn toàn trở mặt có thể lăn lộn hắn như thế nào liền lăn lộn như thế ấy!
Hiện tại không lăn lộn hắn đến cuối cùng hắn cũng sẽ trăm phương nghìn kế muốn gϊếŧ chết nàng!
"Hoàng thúc, ngươi phân phó ta sao chép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/671065/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.