Edit: Snowdrop_88
"Hoàng thúc, trẫm sai rồi, trẫm thật sự biết sai rồi!"
Đường Hoan nhận sai quả thực không hề áp lực, lại phối hợp với một đôi mắt đen chân thành kia, thật là làm người không thể không tin tưởng.
Phượng Dạ vốn là người ít khi nói cười, lúc cười liền có người gặp tai ương, nhưng lại năm lần bảy lượt bị nàng làm cho trong lòng vui vẻ.
Hệ thống nhìn ký chủ ngốc bức của mình một bộ dáng chân chó nhận sai, không biết vì cái gì, có loại ảo giác...
Phảng phất thấy được Hiên Viên Võ lúc trước.
"Bệ hạ nếu luôn mồm nhận sai, vậy liền đem sử sách kia sao chép mấy cuốn đi, lấy sử sách răn dạy có thể rõ được mất, cũng đỡ phải về sau bệ hạ tái phạm sai."
Dứt lời, Phượng Dạ ở trong biểu tình trừng mắt cẩu ngốc của Đường Hoan tâm tình suиɠ sướиɠ từ cung điện rời đi.
Đáng thương Đường Hoan vẻ mặt mộng bức!
Quả thực là trăm mặt mộng bức!
Tổn thọ a!
......
Trên đường đi thật dài trong cung.
Phượng Đức nghĩ trăm lần cũng không ra "Chủ thượng, thuộc hạ cảm thấy tiểu hoàng đế này dường như hành vi càng ngày càng quỷ dị..." Chẳng lẽ là sau lưng có âm mưu quỷ kế gì?
Phượng Dạ chỉ thanh lãnh cười nhạo "Có cái quỷ dị gì, bất quá là sau khi ăn nhiều lần có hại, hơi chút thông suốt mà thôi."
Thái Hậu sợ hãi nhất là thời tiết nóng bức, sớm đã đi hành cung tránh nóng, trước kia vật nhỏ ở trong hậu cung bị Thái Hậu cầm giữ, cho rằng mình có chỗ dựa có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/671062/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.