Edit: Snowdrop_88
A nima!
Thánh chỉ còn không phải ngươi muốn phát liền phát! Muốn bỏ liền bỏ sao!
"Bệ hạ vẫn nên an tâm chuẩn bị tốt mấy ngày sau lập hậu tuyển phi, nếu muốn chăm lo việc nước, trong thư phòng vi thần có không ít đạo trị quốc, ngày mai sẽ sai Phượng Đức dọn tất cả tiến cung..." Phượng Dạ ý vị thâm trường mà nhìn Đường Hoan.
Đường Hoan tức khắc trong lòng có loại dự cảm điềm xấu.
Từ từ!
Hoàng thúc!
Trẫm không phải làm hoàng đế bụng đầy kinh thư, trẫm thu hồi lời chăm lo việc nước vừa nói!
"Bệ hạ, đến lúc đó cần phải tận tâm học đạo trị quốc, vạn phần đừng cô phụ vi thần một mảnh khổ tâm."
Dứt lời, Nhϊếp Chính Vương đại nhân cáo lui.
Lưu lại Đường Hoan đứng tại chỗ trăm mặt mộng bức, đau đớn muốn chết!
Đường Hoan thực tuyệt vọng!
Tuyệt vọng đến không được!
Ngược lại Nhϊếp Chính Vương đại nhân vừa nói ở trên đang đi ở hành cung thật dài, tựa hồ tâm tình lại rất tốt.
"Chủ thượng hôm nay sau khi gặp tiểu hoàng đế hình như ngài rất vui vẻ?" Phượng Đức có chút tò mò.
Tiểu hoàng đế không biết sống chết kia luôn làm chút hành động ấu trĩ khác người.
Chủ thượng lại chán ghét nhất là đồ vật ngu xuẩn, tuy rằng mỗi lần sẽ không bị tiểu hoàng đế kia làm cho tức giận gì, nhưng cũng không đến mức vui sướng.
"Tiểu hoàng đế gần đây tựa hồ có chút thông minh." Phượng Dạ tay cầm một chuỗi Phật châu, mang theo vài phần chế nhạo "Có lẽ là thật sự bị sét đánh đến thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/671057/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.