Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
Âm thanh gào khóc của Đường Hoan thật sự là quá ồn ào, Phượng Dạ nhịn không được xoa xoa huyệt thái dương.
Tuy rằng vẫn là chướng mắt loại phế vật vừa động liền khóc sướt mướt này, nhưng không có biện pháp, rốt cuộc đây vẫn là vua của một nước.
Chỉ có thể ngại với tình cảm mà an ủi "Những nô tài không nghe lời liền kéo ra ngoài chém, bệ hạ chính là vua của một nước, có thể không màng mặt mũi như thế sao?"
Rồi sau đó lại phân phó Phượng Đức "Đem những nô tài không có mắt đó tất cả đều kéo ra ngoài loạn côn đánh chết. Để cho những nô tài khác hầu hạ trong cung đến xem hình, lấy đó làm cảnh giới."
Hoàng đế dù tính không có quyền thế cũng là hoàng đế.
Thân là nô tài tầng chót nhất phải biết rằng sự tình gì làm được, sự tình gì làm không được.
Ngươi cho rằng Đường Hoan sẽ như vậy liền an tĩnh lại?
Quả thực không cần nghĩ quá đơn thuần!
Lúc những nô tài chó cậy thế chủ bị kéo xuống ngao ngoa kêu, Đường Hoan vẫn ôm đùi Phượng Dạ không chịu buông tay.
Nàng ngẩng đầu lên, mắt trông mong nhìn Phượng Dạ.
Dung mạo Quân gia vốn tốt, vì vậy nên dung mạo nguyên chủ cũng đẹp.
Gương mặt này của Quân Vô Hoan tuy không phải vưu vật gì.
Bởi vì mới mười lăm tuổi cho nên còn chưa hoàn toàn nẩy nở, nhưng cũng đã coi như là môi hồng răng trắng, bộ dáng tinh xảo.
Trong vương công hậu duệ quý tộc cũng có người yêu thích nam đồng, nếu "hắn" không phải là đế vương, chỉ sợ đã sớm bị người thu vào trong túi.
Đặc biệt là một đôi mắt to ngập nước kia, đôi mắt lớn lên thật là đẹp, hắc bạch phân minh, lúc nghiêm túc ngửa đầu nhìn ngươi, bên trong phảng phất cất giấu một dòng nước suối.
Một đôi mắt song thủy ánh nhuận này, nhìn qua giống như là chó xồm mới sinh ra không bao lâu trước kia Phượng Dạ dưỡng qua. 
Đường Hoan bẹp bẹp miệng, trong ánh mắt bắt đầu chứa đầy nước , mắt thấy lại muốn bắt đầu gào.
Phượng Dạ không biết vì sao, đột nhiên có cảm giác đau đầu. 
"Bệ hạ nếu lại khóc thì sẽ thật sự là có tổn hại đến phong độ đế vương."
Đường Hoan từ trong giọng hắn nghe ra uy hϊếp.
Nếu không đoán sai, lời ngầm hẳn là: Nếu ngươi lại khóc, vi thần có thể không cao hứng, vi thần nếu không cao hứng có thể lấy tính mệnh ngươi , đổi một hoàng đế!
Vì thế chạy nhanh đem gào khóc đã đến bên miệng thu trở về.
Biến thành thút tha thút thít nức nở, mười hai vạn phần ủy khuất hỏi Phượng Dạ "Hoàng thúc, trẫm tặng mỹ nhân cho ngươi, ngươi cảm thấy không vui sao?"
Phượng Dạ vừa nghe thấy nàng còn dám nhắc tới chuyện mỹ nhân, tức khắc sắc mặt liền có chút âm trầm.
"Bệ hạ ban tặng, vi thần không dám không vui."
Quyền thần chính là quyền thần.
Luôn mồm không dám không vui, nhưng ngữ khí này chính là vạn phần không khách khí!
Aiz, vì cái gì mẹ nó ta làm hoàng đế còn phải kẹp chặt cái đuôi làm người?
Đường Hoan tức giận!
【 bởi vì dựng cái đuôi ra chính là cẩu a! 】 nói xong tốc độ gặm dưa của Thống rác rưởi lại càng mau.
Đường Hoan:... Cút!
Cứ việc Đường Hoan nghe ra trong giọng Phượng Dạ không vui, nhưng nàng còn phải đem ngốc hắc ngọt tiếp tục tiến hành ——
Vì thế thở dài nhẹ nhõm một hơi, vô cùng cảm khái "Vẫn là Quân Vô Linh hiểu tâm hoàng thúc, kêu trẫm đem mỹ nhân đưa đến trong phủ hoàng thúc, hắn lại nói càng làm cao điệu càng tốt, tốt nhất làm cho mọi người đều biết. Thứ nhất làm hoàng thúc ngồi hưởng phúc mỹ nhân, thứ hai giúp hoàng thúc giải quyết những tin đồn nói hoàng thúc không được kia."
"Quân Vô Linh?" Phượng Dạ dường như không có việc gì nỉ non cái tên này.
Làm Boss phản diện, tính chất đặc biệt lớn nhất là cái gì?
Đương nhiên là mang thù, có thù tất báo a!
Làm pháo hôi, đặc điểm lớn nhất là gì?
Đương nhiên là làm sự tình! Làm sự tình! Làm sự tình!
"Đúng vậy! Đường huynh quả nhiên là người tốt!" Đường Hoan ngốc hắc ngọt này quả thực một giây muốn đem Quân Vô Linh đẩy vào hố.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.