Edit: Snowdrop_88
"Ta rất nhớ ngươi."
Đổng Ngư Hàm đi đến trước mặt Đường Hoan, không biết vì cái gì, một câu thực thẹn như vậy lại tự nhiên bị hắn cứ vậy mà nói ra.
Hắn trước nay đều không có ở trong thư viết qua, bởi vì tổng cảm thấy một tờ giấy mỏng kia không tải được những chữ này.
Quan hệ giữa hắn và cô trước nay cũng đều không có chính thức đâm thủng một tầng giấy cửa sổ kia, cho thấy đối phương là gì của mình.
Chính là thời điểm nói ra mấy chữ này, Đổng Ngư Hàm thế nhưng cảm thấy không có bất luận cái gì không khỏe.
Hắn luôn cảm thấy mình là người có sinh mệnh không dài, vừa sinh ra lưng đã đeo nguyền rủa, cho nên nhân sinh của hắn cũng không cần phải oanh oanh liệt liệt.
Hắn thích cái loại tế thủy trường lưu* này, cảm giác nhuận vật không tiếng động.
(*tế thủy trường lưu: dòng nước nhỏ thì chảy dài)
Đường Hoan bị hắn dùng đôi tay nhẹ nhàng mà ôm lấy, chỉ tiếc bởi vì bản thân lão đại thân hình cao, khổ người lại lớn như vậy, Đường Hoan căn bản là thể hội không đến loại cảm giác chim nhỏ nép vào lồng ngực này.
Aiz, có chút thất vọng.
Rốt cuộc trong lòng cô còn có một tiên nữ, vẫn là hy vọng chính mình giống như chim nhỏ được người ôm vào trong ngực.
Nhưng hiện tại cảnh tượng từ góc độ bên ngoài nhìn vào thấy thế nào cũng giống như Đổng Ngư Hàm bị cô ôm vào trong ngực.
"Ta cũng rất nhớ ngươi."
Không chỉ có nhớ ngươi, còn nhớ lẩu cay, đồ nướng BBQ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/671031/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.