Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
Đường Hoan sau khi than thở một phen cùng với Đổng Ngư Hàm, cầu sinh dục đặc biệt mạnh.
Chạy nhanh đi tìm Đổng Trăn Trăn.
Rốt cuộc cô từ trong xương cốt cũng vẫn là một kẻ túng hóa không hơn không kém, mà Đổng Ngư Hàm mới là lão đại chân chính, vạn nhất nếu cô thật sự chọc vào vảy ngược của hắn, thế nào hắn cũng sẽ gϊếŧ chết cô!
Sau khi Đổng Trăn Trăn chạy đi, liền tìm một bãi cỏ ngồi xuống ôm đầu gối khóc đến thương tâm không thôi.
Nhìn thấy Đường Hoan càng giận sôi máu, phẫn nộ mà rít gào "Đều tại ngươi!"
Đường Hoan vươn móng vuốt ác ma vỗ vỗ lên đỉnh đầu Đổng Trăn Trăn "Đây cũng không nên trách ta, chỉ có thể trách chính ngươi không biết nhìn người."
"Là ngươi sai Dư Tuyết vu hãm ta! Nếu không như thế Lý Tấn căn bản sẽ không hiểu lầm ta!" Cô nương đâu chịu nổi đả kích lớn như vậy, vì thế khóc đến mức nước mắt nước mũi tèm lem không còn để ý đến hình tượng.
"Phải không?" Đường Hoan hỏi lại "Nếu ngươi thật sự cho rằng hết thảy đều do ta, vì cái gì lại khóc đến thảm như vậy?"
"Ngươi xác định không phải bởi vì ngươi thật phẫn nộ, bởi vì Lý Tấn căn bản không nghe ngươi giải thích, căn bản không tin ngươi?" Đường Hoan một châm đâm thẳng vào tim.
Cô nương Đổng Trăn Trăn này não có chút luyến ái, vừa nói đến luyến ái liền không có đầu óc!
Nếu không như vậy, cũng sẽ không vào lúc mười lăm mười sáu tuổi đã bị Đổng Xuyên lừa đến xoay quanh, bản thân vẫn là một đứa trẻ lại có mang một đứa trẻ, hơn nữa còn vẫn bộ dáng hồn nhiên cảm thấy mình đã tìm được chân ái.
Rốt cuộc chính là vì gặp quá ít nhân tâm, luôn cảm thấy trên đời này không có bất luận khói mù gì!
"Dư Tuyết khóc lóc kể lể một câu, ngươi nhất định trên lưng phải mang tiếng xấu không thuộc về ngươi. Ngươi cảm thấy người chân chính yêu thương ngươi, một cơ hội giải thích cũng sẽ không cho ngươi sao?"
Đổng Trăn Trăn ủy khuất ba ba mà khụt khịt, kỳ thật trong lòng thực minh bạch những lời của Đường Hoan.
"Nhưng ngươi cũng không cần chọc thủng đến tàn nhẫn như vậy!" Lần yêu đương đầu tiên trong đời cô, đã bị sự tàn nhẫn như vậy gián đoạn!
Hiện tại cô tình nguyện bị ca ca của mình mạnh mẽ ép chuyển trường, ít nhất còn có thể lưu lại hồi ức tốt đẹp!
Sau khi trải qua loại chuyện như vậy, nơi nào còn hồi ức tốt đẹp cái quỷ gì nữa, trong đầu óc chỉ còn lại bộ dáng Lý Tấn dữ tợn khinh bỉ cô!
"Không chọc thủng đến tàn nhẫn như vậy, ngươi sẽ nhanh chóng hồi tâm chuyển ý sao? Ta còn không phải là vì tốt cho ngươi sao." Đường Hoan đối với loại hùng hài tử hiểu được dừng cương trước bờ vực như thế này, vẫn thật thích.
Đổng Trăn Trăn nghĩ đến thái độ lúc trước của mình đối Đường Hoan, lại cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Vì thế hít hít cái mũi, có chút do dự nói: "Nhưng lúc trước ta đối với ngươi thái độ kém như vậy, ngươi vì cái gì còn đối tốt với ta?"
Đường Hoan nhanh chân chạy qua một bên, bộ dáng cảnh giác đề phòng.
"Ngươi không nên bởi vì ta đối tốt với ngươi, cho nên đột nhiên phát hiện ngươi thích ta? Ta đối với ngươi không có ý tứ, ta nhìn trúng chính là ca ca của ngươi!"
Cô nương nhà nào cũng vậy, đều vì nhất thời cảm động mà dễ dàng tình đậu sơ khai!
Đường Hoan tỏ vẻ mình thừa nhận không nổi!
Đổng Trăn Trăn: "......"
Đổng Ngư Hàm vừa mới đi tới: "......"
Đổng Trăn Trăn quả thực sắp bị tức giận đến bạo phát "Ai thích ngươi chứ, ta mới không thích ngươi đâu! Ngươi nhìn qua bộ dáng một chút nữ tính cũng không có của ngươi đi, còn muốn tơ tưởng đến ca ca của ta!"
Đường Hoan sờ sờ cái đầu đinh của mình, trải qua một đoạn thời gian không cắt đã hơi dài ra một chút.
Nhưng nghĩ đến thân hình to lớn của mình, vẫn cảm thấy tâm muốn nghẹn.
Rốt cuộc ta không phải là tiên nữ sao, vì cái gì đột nhiên biến thành Babi kim cương, không cần mặt mũi sao!
Đổng Trăn Trăn cảm thấy lời nói của mình quá đả thương người, vì thế lại nhanh chóng nói "Bất quá nếu ngươi thật sự thích ca ca của ta, ta có thể giúp ngươi cải tạo một chút."
"Nhưng ánh mắt của ca ca ta rất cao, điều kiện của ngươi không đủ, cho dù là cải tạo thì hắn cũng sẽ không nhất định thích ngươi!"
Hùng hài tử trung nhị bệnh chính là biệt nữu như vậy!
"Cải tạo như thế nào? Dựa theo phong cách của ngươi và bạn gái trước kia của ca ca ngươi để cải tạo ta?"
"Ca ca ta trước kia chưa từng có bạn gái!"
Đường Hoan suy nghĩ một chút về tuổi của Đổng Ngư Hàm, lại suy nghĩ một chút về vị trí của Đổng Ngư Hàm, không nên a!
"Chẳng lẽ là bởi vì có ham mê đặc thù gì đó?" Đường Hoan trong lòng nghĩ như vậy, vừa lơ đãng đã buột miệng lẩm nhẩm ra.
"Hay là bởi vì thân thể không tốt làm cho phương diện kia không được, cho nên thanh tâm quả dục?"
Đường Hoan có khuynh hướng nghiêng về suy đoán sau hơn.
Nhìn thân thể của Đổng Ngư Hàm đích xác không thể chịu được lăn lộn lớn!
Vì thế rất là tán thành suy đoán này của mình.
Đổng Trăn Trăn căn bản nghe không hiểu.
Cô rốt cuộc đang lầm bầm lầu bầu cái gì?
Đổng Ngư Hàm đứng ở phía sau nghe được rành mạch.
Trên mặt năm nhan sáu sắc, xuất sắc ngoạn mục.
Cố tình chuyện cô nói đến hình như cũng có chút đạo lý......
Hắn thật sự bởi vì thân thể không tốt lắm, cho nên vẫn luôn tương đối thanh tâm quả dục, nhưng điều này cũng không đại biểu là hắn không được!
Chỉ bởi vì tự mình cảm thấy cần phải tu thân dưỡng tính, cho nên mới khắc chế!
Cố tình loại chuyện này không thể ở trước mặt Đổng Trăn Trăn mà nói ra rõ ràng minh bạch. Đổng Ngư Hàm cảm thấy phảng phất như trong cổ họng của mình mắc một cái xương, tư vị quả thật không hề sảng khoái chút nào!
Thời điểm Đường Hoan đứng dậy, nhìn thấy Đổng Ngư Hàm ở phía sau, theo bản năng liền có tật giật mình: "Ngươi nghe được cái gì?"
Đổng Ngư Hàm mặt không gợn sóng, không hiện thần sắc "Ngươi cảm thấy ta nghe được cái gì?"
Đường Hoan yên lòng.
Bình tĩnh như vậy, hẳn là cái gì cũng chưa nghe được đi!
...
Trên đường lái xe trở về.
Đường Hoan trong lúc vô tình nhìn thoáng ra ngoài cửa xe, thấy một hình bóng quen thuộc...
Đổng Xuyên.
Có thời điểm thật đúng là không thể không bội phục quang hoàn trên người của khí vận chi tử!
Từ sau lần những người Thân Tố sai đi đánh Đổng Xuyên lại bị Đổng Xuyên phản kích đả thương, Đường Hoan đã lệnh cho bọn họ dừng việc đánh lén Đổng Xuyên.
Lúc này thời gian mới qua đi bao lâu?
Rõ ràng lần trước hỏi Thân Tố thì bên người con lợn này chỉ có một đóa hoa đào như ẩn như hiện mà thôi, hiện tại đã bắt đầu tay ôm eo mỹ nữ đi dạo trên phố!
Quả nhiên phải làm cho hắn không có cơ hội đi ra ngoài động dục!
Tốc độ mở rộng hậu cung của Đổng Xuyên không phải của người thường!
Đường Hoan nhìn theo bóng dáng của Đổng Xuyên, thẳng đến khi rời khỏi phạm vi tầm mắt của mình mà tinh thần vẫn chưa phục hồi, vẫn luôn suy tư bước tiếp theo nên làm như thế nào.
Có chút phiền!
Không đúng, rất là phiền!
mmp!
Kỳ thật ban đầu cô muốn trực tiếp gϊếŧ chết Đổng Xuyên! Cũng không phải chưa thử làm, nhưng đã động thủ một lần, kết quả gϊếŧ không chết!
Cô liền biết không có chuyện dễ như vậy!
Cho nên sau đó chỉ có thể lấy lui mà tiến, sai người mỗi ngày đánh lén hắn một trận.
Nhưng tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp, biện pháp giải quyết phải là chặt đứt căn nguyên hy vọng của hắn!
Làm hỏng cái hệ thống ngọc bội kia?
Ý tưởng này hình như rất cường thế!
Đổng Ngư Hàm thấy Đường Hoan mắt không chớp nhìn chằm chằm ngoài cửa xe, theo ánh mắt của cô mà nhìn qua, chỉ thấy một sườn mặt của nam nhân.
Nhìn qua sườn mặt kia, có vẻ lớn lên cũng không tồi.
Thấy bộ dáng nhìn không chớp mắt của cô, thần sắc trong mắt Đổng Ngư Hàm vô cùng lạnh lùng, còn mang theo một ý cười lạnh.
Đây là vừa thấy nam nhân lớn lên đẹp mắt, đã nhịn không được đem lực chú ý đặt ở trên mặt hắn?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.