Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
"Có phải vì mấy thế giới trước ta đều quá yếu gà, cho nên mới sẽ có loại cảm giác dương mi thổ khí* này? Bởi vậy mới thấy mấy thế giới trước ta đều yếu gà đến mức nào!"
(*dương mi thổ khí: hiểu nôm na là "nở mày nở mặt")
【 Không phải. 】 hệ thống rốt cuộc nhịn không được, mở miệng dỗi lại 【 ngươi phải tin tưởng ngươi bây giờ không phải là dương mi thổ khí, rõ ràng ngươi chính là đang làm việc lớn, đây là khí chất tồn tại từ trong xương cốt của ngươi. 】
"Cho nên ngươi cũng cảm thấy thế giới này ta đã đắc chí, đã đi lên đỉnh cao nhân sinh sao?"
Lực chú ý của Đường Hoan hoàn toàn không đúng chỗ.
"Nói thật, đời này ta còn chưa đi lên đỉnh cao nhân sinh, không nghĩ tới thế nhưng ở thế giới này lại làm được."
【...... Ngươi 】
Mẹ nó!
Trọng điểm là hai chữ "đắc chí" này sao?
Trọng điểm là làm việc lớn a!
Vì cái gì lực chú ý của ký chủ rác rưởi luôn không bình thường?
Thời điểm Đường Hoan ngồi ở vườn hoa dưới lầu cùng hệ thống "nhàn thoại việc nhà", ở cửa trang viên xa xa có một chiếc xe đang tiến vào.
Xe vừa mới dừng lại.
Một thiếu nữ mang đồng phục học sinh vội vã nhảy từ trên xe xuống, nhanh như chớp chạy đến dưới lầu.
Đường Hoan nhận ra, đây chính là Đổng Trăng Trăn.
Hẳn là Đổng Trăn Trăn nghe được tin ca ca mình té xỉu, cho nên mới vội vội vàng vàng chạy tới.
Nhưng thực hiển nhiên, hùng hài tử này còn cùng đang Đổng Ngư Hàm giận dỗi, cho nên sau khi vội vàng chạy đến dưới lầu lại dừng bước, bắt đầu bồi hồi đắn đo không ngừng.
Đổng Trăn Trăn dẩu miệng, ở dưới lầu đi tới đi lui.
Cô hiện tại còn đang giận dỗi ca ca đấy!
Nếu xông lên đi quan tâm hắn thì thật là mất mặt!
Tuy rằng biết thân thể của ca ca cô vốn dĩ không tốt, ba bốn ngày lại đau ốm một trận, lúc này đây hẳn cũng không có gì nguy hiểm.
Nhưng vẫn cảm thấy không an tâm, muốn tự mình đi xem.
Thật là mâu thuẫn!
"Muốn nhìn liền đi vào, cứ đi tới đi lui như vậy làm gì, lại tiếp tục cọ xát nữa thì cũng đã muộn." Đường Hoan thình lình mở miệng.
Đổng Trăn Trăn khϊếp sợ, nhìn xung quanh một hồi lâu, lúc này mới phát hiện người đang ngồi ở vườn hoa!
Bĩ bĩ khí ngồi ở trên bãi cỏ, trong miệng ngậm một cây cỏ, bộ dáng cà lơ phất phơ!
"Là ngươi!" Đây chính là biếи ŧɦái đêm đó! Sắc lang!
Đường Hoan không chút chột dạ gật đầu "Ân, là ta."
Giây tiếp theo, lại khoe ra một hàm răng trắng, cười hắc hắc hắc "Sao nào, muội muội, muốn ta mang ngươi đi hóng gió không?"
Bày ra một hình tượng sinh động mà lại suy diễn cái gì gọi là tinh phân.
Đổng Trăn Trăn sợ tới mức ngay lập tức cất bước chạy.
Đường Hoan trong miệng ngậm cỏ, tự mình cảm khái "Ta hiện tại quả nhiên là người thắng nhân sinh......"
Từ trước đến nay đều chỉ có người khác khi dễ cô.
Hiện tại cô thế nhưng còn có thể khủng bố mà hù dọa hài tử!
Aizz nha, quả là người thắng nhân sinh!
Nhưng sau khi Đổng Trăn Trăn chạy lên lầu không bao lâu, Hoan Hoan đã nghe thấy từ trên lầu truyền xuống âm thanh thứ gì đó đổ vỡ.
Đường Hoan sợ tới mức từ trên mặt đất nhảy dựng lên, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai xông lên lầu.
Từ sau khi biết thân thể của Đổng Ngư Hàm yếu ớt như vậy, trong nội tâm Đường Hoan luôn luôn lo lắng, sợ vừa lơ đãng Đổng Ngư Hàm liền treo.
Sau khi xông lên lầu, Đường Hoan vô cùng khí phách một chân đá văng cửa.
Đổng Trăn Trăn sợ tới mức ngay lập tức ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất, sợ hãi hét ầm lên.
Ngay bên cạnh cô bé là một đống mảnh sứ vỡ nát.
Đường Hoan tức khắc liền nổi giận "Làm cái gì vậy, ca của ngươi bị bệnh, ngươi còn muốn động thủ với hắn?"
Hiện tại thể trạng của Đường Hoan vốn to lớn, cho nên càng không thể tức giận, bởi vì một khi tức giận thì gân xanh sẽ bạo khởi, nhìn qua vô cùng khủng bố.
Đổng Ngư Hàm nhịn không được đỡ trán.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.