Edit:Snowdrop_88
Cho Đường Hoan một con mắt.
"Nếu nhớ không lầm, tay của ngươi hôm nay không nên còn tồn tại." Đổng Ngư Hàm nhận ra Đường Hoan.
Thật là cũng có vài phần gan lớn, dám dẫn đầu chỉ ra đây là lần thứ hai bọn họ gặp mặt.
"Ta giúp Đổng thiếu khuyên muội muội, Đổng thiếu lại muốn phế tay của ta, hình như không hợp tình hợp lý lắm."
Đường Hoan mặt không gợn sóng, đại mã kim đao ngồi xuống đối diện Đổng Ngư Hàm.
Kỳ thật ở trong lòng rít gào!
Bệnh kiều!
Biếи ŧɦái!
Không nhân tính!
Lão tử giúp ngươi giáo huấn muội tử không nghe lời, còn muốn giúp Boss phản diện ngươi tránh khỏi kết cục bi thảm!
Ngươi lại luôn muốn băm tay của ta!
"Ta đặc biệt nhớ rõ lúc đầu Lãnh lão đại không muốn tiếp thu nâng đỡ của Đổng gia, hiện giờ như thế nào lại thay đổi chủ ý, ân?"
Một người trong khoảng thời gian ngắn thay đổi chủ ý, hoặc là bởi vì ăn mệt, hoặc là đột nhiên có mưu đồ khác.
Nếu là bởi vì ăn mệt, vậy có thể nhân cơ hội ép giá.
Nếu là có mưu đồ khác, vậy sau khi bắt được người phía sau màn kia, gϊếŧ cô!
Đường Hoan không biết vì cái gì, trong một cái nháy mắt cảm nhận được Đổng Ngư Hàm có sát ý.
Dù chỉ là lướt qua giây lát!
Nhưng cô tuyệt đối sẽ không cảm thụ sai!
Rốt cuộc thân là một kẻ pháo hôi có cái mệnh cứng cỏi, nhất định sẽ không phán đoán sai ác ý của người khác đối với mình.
Mẹ nó, tên bệnh kiều này chỉ mấy phút thời gian đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670990/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.