Edit: Snowdrop_88
Hoắc Thành dường như đã bắt đầu có cảm giác tuyệt vọng.
Hắn cực kỳ bức thiết muốn làm Đường Hoan khôi phục ký ức, nhưng Đường Hoan luôn là một bộ dáng hi hi ha ha.
Cô căn bản không chút nào để ý!
Thời điểm ban đầu cô còn tuyệt thực.
Nhưng đến hiện giờ cô giống như là một người ngoài cuộc, cười hì hì nhìn hắn như kẻ bệnh nhảy nhót chạy loạn không chịu chạy chữa!
Sự tình ngươi tâm tâm niệm niệm muốn làm, lại bị người ngươi để ý nhất xem thành trò chê cười......
Điều này đối với bất luận ai cũng đều là một đả kích trí mạng!
"Đại huynh đệ, hoa thơm cỏ ngọt nơi nào cũng có, ngươi nói đúng không?"
Đường Hoan đặc biệt tận tình khuyên nhủ.
"Không cần yêu đơn phương một cành hoa a!"
"Tuy rằng ta thực ưu tú nhưng ta là hoa đã có chủ, ngươi làm sao phải lừa mình dối người khổ cực như vậy đâu? Chỉ cần mở rộng lòng dạ, ngươi liền sẽ phát hiện kỳ thật nhân sinh vẫn rất tốt đẹp!"
Dù cho ngươi loại biếи ŧɦái này nhân sinh không tốt đẹp......
Nhưng ngươi mẹ nó sau khi rộng mở lòng dạ, buông tha ta, sinh hoạt của ta liền sẽ rất tốt đẹp a!
Đường Hoan hiện tại cũng không nghĩ làm bộ tuyệt thực kia nữa, cô đang chờ Ninh Viên tới cứu!
Cô không muốn chưa chờ được Ninh Viên tới cứu, kết quả cô đã vì chịu khổ mà đột tử, hơn nữa còn là bị đói chết!
Hai người......
Một người đem đối phương trở thành cọng rơm cứu mạng, mà một người lại đem hết thảy những gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670964/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.