Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
"Ta muốn Ninh Viên!"
Đường Hoan đói đến hơi thở thoi thóp, nhưng vẫn cố tình quật cường đến làm người muốn đánh!
Lặp đi lặp lại muốn Ninh Viên, Hoắc Thành nhìn thấy ghen ghét đến muốn gϊếŧ người, lại đau lòng đến khó có thể miêu tả.
"Ngươi nếu lại tuyệt thực, ta liền phái người gϊếŧ Ninh Viên!"
Dù sao chiến sự lần này giữa Vận thành cùng Lệ thành cũng là hắn dự mưu khơi mào! Hoắc gia bên này đã làm tốt hết thảy chuẩn bị, Ninh đại soái lại chưa chắc!
Hơn nữa sau khi Ninh Viên biết Đường Hoan mất tích, vẫn luôn tâm thần không yên.
Chỉ cần sử dụng chút mưu kế, Ninh Viên tuyệt đối chết không có chỗ chôn!
Vừa rồi bị ép rót một chén cháo uống thật ngon.
Đường Hoan âm thầm chép chép miệng, cô cảm thấy cô còn có thể uống thêm một chén!
Không, không được! Cô là một người có tiết tháo, không thể không có cốt khí như vậy!
Đường Hoan sau khi bị ép rót một chén cháo đã khôi phục nguyên khí.
"Vậy ngươi gϊếŧ hắn đi! Vừa lúc ta cùng hắn chết!"
Đối với một cái đồ tham ăn mà nói, tuyệt thực quả thực so với chết càng thêm khó chịu!
Hoắc Thành trong khoảng thời gian ngắn nghẹn lại: "......"
Nguyên bản hắn cho rằng cô sẽ bởi vì uy hϊếp, tâm bất cam tình bất nguyện mà thỏa hiệp. Kết quả bất thình lình nhảy ra một câu này, Hoắc Thành thiếu chút nữa ngây ngốc.
Hệ thống: 【......】
Ninh Viên gặp phải ký chủ rác rưởi của mình, cũng là xui tám đời mốc!!
Nữ nhân khác:...... Đừng gϊếŧ hắn, ta cái gì cũng đều nghe ngươi!
Ký chủ rác rưởi của mình:...... Ngươi đem hắn gϊếŧ đi!
Ninh Viên đời trước có thể là tạo cái nghiệt gì a!
Trải qua sự việc tuyệt thực này, Hoắc Thành càng thêm tâm loạn như ma.
Không thể lại chờ đợi, hắn nhất định phải đem cô lập tức khôi phục ký ức! Nếu không, hắn cũng không biết cô còn sẽ làm ra chuyện gì nữa!
Nhưng khổ nhất không gì hơn được rồi lại mất, mất mà tìm lại, nhưng lại không có biện pháp quay trở về như cũ!
Hoắc Thành không biết chính mình đến lúc đó còn có thể thừa nhận đả kích như vậy hay không!
"Chỉ cần các ngươi có thể nghĩ ra biện pháp giúp Thiếu phu nhân khôi phục ký ức, ta có thể đảm bảo các ngươi cả đời vinh hoa phú quý hưởng không hết!"
Cho dù là hao hết gia tài đời này của hắn, hắn cũng cảm thấy không sao cả.
Có trọng thưởng tất sẽ có dũng phu*!
(*dũng phu: đại phu dũng cảm, làm được chuyện)
Có một đại phu Tây Dương sau khi được người giới thiệu, vào phủ Hoắc đại soái.
Cẩn thận quan sát bệnh trạng của Đường Hoan, sau đó có chút khó xử nói......
"Bệnh trạng của lệnh phu, nhìn qua cũng không giống là bởi vì bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ mà mất trí nhớ......"
Hoắc Thành: "Đó là bởi vì cái gì?"
Tất cả đại phu trước đó đều cho rằng khả năng đầu đã từng bị thương, thế cho nên trong đầu tích tụ máu bầm không tiêu tan, làm cho mất trí nhớ.
"Có điểm giống thuật thôi miên Tây Dương! Ở Tây Dương, thôi miên sư cực kỳ lợi hại có thể dùng dược vật cùng thuật thôi miên kết hợp, làm thay đổi mọi ký ức trong đầu con người."
"Có biện pháp nào có thể làm ký ức khôi phục?"
Đại phu lắc lắc đầu "Rất khó, đặc biệt khó!"
"Thuật thôi miên phối hợp sử dụng với dược vật, sau đó sẽ rất khó khôi phục......" Đại phu cẩn thận nghĩ nghĩ một lát, lại bổ sung nói "Nhưng cũng không phải không có người đã từng khôi phục."
"Có thể dùng biện pháp tuần tự tiệm tiến, thông qua tái hiện cảnh tượng dĩ vãng, chậm rãi gợi lên ký ức ở trong tiềm thức. Nga, thượng đế, đây tuyệt đối là một quá trình trị liệu dài dòng!"
"Tái hiện cảnh tượng dĩ vãng?" Hoắc Thành thấp giọng nỉ non.
"Không sai, tốt nhất là dĩ vãng tương đối có ấn tượng mạnh, càng thêm có thể kíƈɦ ŧɦíƈɦ thần kinh!"
Hoắc Thành phất phất tay, ý bảo người đi xuống.
Sau đó đem mình nhốt trong thư phòng một ngày, đem những giao thoa đã từng có giữa hắn và Đường Hoan tất cả đều bày ra..... 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.