Edit: Snowdrop_88
"Vì cái gì muốn mạo dùng ân cứu mạng của Tịch Cẩm Hoan đối với ta?"
Hoắc Thành một câu một câu, muốn đốt bức người.
Có một số việc, đích xác không thể ôm tâm lý may mắn quá lớn. Không nên mưu đoạt đồ vật vốn không thuộc về mình.
Bởi vì một khi phản phệ , hậu quả sẽ không dám tưởng tượng.
"A Thành, ta không phải cố ý, ta lúc ấy chỉ là bởi vì quá muốn cứu Phong ca, cho nên mới bị bức rơi vào đường cùng, lựa chọn đối với ngươi nói dối!"
Phong ca bị người bắt cóc!
Cô có thể vứt bỏ lễ nghĩa liêm sỉ, chỉ cần có thể cứu hắn!
"Ngươi quá muốn cứu trượng phu ngươi, vì thế nên có thể đoạt đồ vật vốn thuộc về Tịch Cẩm hoan sao?"
"Ta hỏi lại ngươi, chân của Tịch Cẩm Hoan năm đó vì cái gì bị hư?"
Tịch Cẩm Nguyệt bị thái độ lạnh như băng của Hoắc Thành bức đến sắp hỏng, phòng tuyến tâm lý toàn bộ sụp đổ.
Chuyện này vốn dĩ chính là sỉ nhục trong lòng cô, ma diệt không đi*, giờ phút này bị người thâm đào, đã hoàn toàn không chịu nổi.
(*ma diệt không đi: bóng ma tâm lý không thể xóa mờ)
"Ta năm đó thật sự không phải cố ý, ta chỉ là bởi vì quá sợ hãi mà thôi!"
Cô năm đó cũng bất quá là đứa trẻ, chẳng lẽ sau khi phạm vào một lần sai liền không thể được người tha thứ sao?
Nội tâm cô mấy năm nay chịu khiển trách cũng đã đủ nhiều!
"Năm đó tứ di thái được sủng ái như vậy, phụ thân đối với tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670951/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.