Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
Từ sau khi tỉnh lại, Đường Hoan trong mắt đều lấp lánh ánh sao, bộ dáng Ninh Viên in vào trong mắt cô.
Phảng phất như trong mắt trong lòng đều chỉ có hắn.
"Ninh Viên! "
Đường Hoan cười hì hì nhìn đột nhiên xuất hiện ở cửa hoa viên, hai tay chống quải trượng, cẩn thận hướng phía hắn mà đi qua.
Chân của cô sau khi bị một đao dùng toàn lực mà chém, đã hoàn toàn chặt đứt.
Trước kia chỉ là khập khiễng, hiện tại đã chỉ có thể dựa vào quải trượng mà hành tẩu, nhìn qua thật sự gian nan.
Ninh Viên vốn dĩ cho rằng cô sẽ khó có thể tiếp thu.
Chính là không nghĩ tới, trình độ lạc quan của cô đã vượt qua hắn nhận thức.
Cô không hề tự sa ngã, ngược lại thật nghiêm túc học cách dùng quải trượng để đi đường, lại còn có thể đi được ra dáng ra hình!
Nhìn qua, thật là kiên cường đến làm người đau lòng!
"Hoan Hoan, mệt mỏi liền nghỉ ngơi một chút, không cần quá miễn cưỡng chính mình." Ninh Viên nhịn không được vươn tay lên đem những sợi tóc đã ướt dính trên trán cô vén ra sau.
"Không được, không thể nghỉ!" Đường Hoan chém đinh chặt sắt.
"Vốn dĩ Ninh đại soái liền ghét bỏ ta là người què, hiện tại ta lại bị chặt đứt chân, hắn sẽ càng cảm thấy ta không xứng với ngươi! Ta phải nhanh học được cách dùng quải trượng đi đường, cho hắn biết, dù tính chặt đứt một chân cũng có thể cùng người bình thường giống nhau mới được! "
Đường Hoan nói đến nghiêm trang.
Giờ này khắc này, ký ức của cô về Hoắc Thành đã hoàn toàn bị tẩy xóa.
Thay đổi thành ký ức có quan hệ với Ninh Viên......
Cô cùng với Ninh Viên cực kỳ yêu nhau, lại bởi vì duyên cớ chân cô tàn tật cho nên Ninh đại soái vẫn luôn chướng mắt người con dâu này.
Trước đó không lâu, lúc Ninh Viên mang theo cô ra cửa thì lơ đãng bị tập kích.
Vì bảo hộ Ninh Viên, cô bị chặt đứt một chân!
Cô yêu Ninh Viên là thâm ái, yêu đến hận không thể vì hắn mà mất đi tính mệnh này!
Đây đã là ý niệm duy nhất trong đầu Đường Hoan!
Rác rưởi Thống trong lòng cơ hồ là hỏng mất.
Hoan của ta a, ngươi yêu chính là kim chủ ba ba của ta a!
Ngươi không cần nhận sai người a!
Nhưng nó lại không thể không nề hà, rốt cuộc nó không thể trộn lẫn quá nhiều, bằng không mà nói, thực dễ dàng liền khiến cho toàn bộ thế giới xong luôn!
Hủy diệt một cái thế giới!
Như vậy sẽ đưa tới sự chú ý của chấp pháp giả thời không, nó khẳng định sẽ bị chủ nhân gϊếŧ chết!
"Không có việc gì, ông sẽ không ghét bỏ ngươi, có ta che chở ngươi! "
Ninh Viên nhìn thấy con ngươi sáng lấp lánh của cô, chỉ cảm thấy trong lòng một trận thỏa mãn.
Mạc danh thỏa mãn.
Kỳ thật trước kia thời điểm ở phủ Hoắc đại soái, thời điểm hắn không đâm thủng một tầng giấy này, hắn còn không cảm thấy việc ánh mắt cô chứa đựng bóng dáng của mình là một việc hạnh phúc đến như vậy.
Nhưng hiện tại, hắn lại thật thật tại tại cảm nhận được.
Trong mắt cô chỉ có hắn, làm hắn cảm thấy......
Tuy rằng lần tính toán này Hoắc Thành không chết, nhưng trời xui đất khiến làm cho cô đến bên người hắn, tựa hồ cũng có thể xem là một chuyện tốt!
......
Bên trong phủ Hoắc đại soái.
Từ sau khi Hoắc Thành kiếm về một cái mệnh tính tình lại càng thêm táo bạo.
Động một chút lại đối với người dưới nghiêm khắc quở trách.
"Các ngươi đều là phế vật! Sống phải thấy người, chết phải thấy thi thể, đã nhiều ngày như vậy vì cái gì nửa điểm tung tích cũng đều không có!"
Cô không rơi xuống!
Không có tung tích cô!
Cô sẽ không chết!
Không nên chết!
Nhưng cô rốt cuộc ở nơi nào?
"Tam thiếu, đêm đó hỗn chiến, có không ít thi thể đều đã hoàn toàn thay đổi, còn có ngã xuống vách núi, Thiếu phu nhân có thể hay không là...... "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.