Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
Hoắc Thành thậm chí còn không kịp phản ứng, đã bị Đường Hoan đẩy qua một bên!
"Tịch Cẩm Hoan!"
Lúc Hoắc Thành nhìn thấy lưỡi dao kia trực tiếp chém vào xương bánh chè của Đường Hoan, cơ hồ khóe mắt hắn muốn nứt ra!
Đường Hoan nháy mắt sắc mặt trắng bệch!
Đau!
Lần này không phải là loại đau do hàn khí xâm lấn!
Mà là loại đau đớn kịch liệt khi lưỡi dao trực tiếp bổ ra da thịt, từ xé rách da thịt, sau đó trực tiếp chém tới xương đùi!
Phảng phất giống như ngưu đao của đồ tể, đem xương cốt chém thành hai nửa!
Cô biết mình là miệng quạ đen cái tốt không linh, cái xấu lại linh, nhưng cũng không nghĩ tới cô vừa mới nói mình sẽ bị Hoắc Thành hố đứt một chân, kết quả liền thật sự bị Hoắc Thành hố cho chặt đứt một chân a!
Trước mắt Đường Hoan biến thành từng đợt màu đen.
Trước khi chết ngất còn hướng phía Hoắc Thành nhìn thoáng qua.
Hoắc Thành biểu tình hoảng sợ, lại còn có chút ý vị cực kỳ bi thương.
Xem ra cô đích xác là bị thương nặng a, bằng không thì Hoắc Thành cũng không bày ra biểu hiện bi thống đến vậy.
Khẳng định là biết mình sắp phải làm người goá vợ, cho nên mới bi thống như vậy đi!
Đường Hoan trước khi ngất còn suy đoán một hồi.
Ngay sau đó liền hoàn toàn lâm vào trong hôn mê.
......
Nửa tháng sau.
Phủ Hoắc đại soái.
Vô luận là những đại phu đã từng làm ngự y trong hoàng cung năm đó, hay là những kẻ giả mô giả thức làm đại phu, nửa tháng này tất cả giống như nước cuồn cuồn đi vào phủ Hoắc đại soái.
"Đại soái không cần quá mức lo lắng, tình huống hiện giờ của tam thiếu đã ổn định, tuy rằng vẫn hôn mê không tỉnh, nhưng dốc lòng chiếu cố thêm một thời gian hẳn là có thể tỉnh dậy."
Hoắc đại soái sở dĩ từ tiền tuyến trở về, là bởi vì lần này chiến sự tạm thời nghỉ ngơi.
Hoắc Thành sinh tử chưa biết, bất tỉnh nhân sự, quân lương tiền tuyến cũng đột nhiên bị chặt đứt, căn bản là gắng gượng không được lâu!
Vì thế Hoắc đại soái chỉ có thể lựa chọn triệt binh.
Đêm đó, chờ người tìm được Hoắc Thành trên núi, trên đường núi đã là thi thể hỗn độn đầy đất!
Máu tươi đầm đìa một mảnh, nhìn qua làm cho người ta cực kỳ sợ hãi!
Mà Hoắc Thành, cũng không biết bị ai một đao trực tiếp cắm vào ngực!
Vốn tưởng rằng nhất định không cứu được, nhưng may mắn vị trí trái tim của Hoắc Thành vốn khác với người thường!
Cho nên qua hơn nửa tháng nằm trên giường tu dưỡng cùng cứu giúp, thế nhưng đem tính mệnh bảo trụ!
Chỉ là tạm thời vẫn không tỉnh lại mà thôi!
......
Lệ thành.
Phủ Ninh đại soái.
Ninh Viên ngón tay nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn, dư quang khóe mắt thường thường nhìn người ngủ ở trên giường.
Thật là có chút nghĩ không ra, Hoắc Thành đến tột cùng có tài đức gì thế nhưng có thể làm nữ nhân xuẩn ngốc này liều mạng một chân của mình cũng muốn cứu hắn!
Cô lúc ấy rốt cuộc có biết hay không, một đao kia là dùng đủ lực để chặt bỏ trí mạng!
Chân của cô, cơ hồ đem xương đùi toàn bộ chém đứt, chỉ còn lại chút da thịt tương liên, nghĩ lại cũng cảm thấy thống khổ!
Cũng bởi vì thương thế quá mức nghiêm trọng, cho nên Đường Hoan từ lúc đó tới nay thân thể vẫn luôn ở trong tình huống lặp đi lặp lại, trước sau sốt cao cùng sốt nhẹ luân phiên không ngừng!
Thần trí cô chưa từng thanh tỉnh qua.
Ở trong hôn mê vẫn luôn sẽ là lệ rơi đầy mặt, bộ dáng nhìn qua phá lệ ủy khuất, một tiếng một tiếng kêu đau.
Ngồi đối diện Ninh Viên là một nam nhân trẻ tuổi mang kính gọng mạ vàng, cả người lộ ra mội loại mùi vị Tây dương.
Đây là đồng học có quan hệ tốt nhất với Ninh Viên thời điểm lưu học tại hải ngoại.
Hồ Quân nhìn bộ dáng thất thần mất hồn mất vía của Ninh Viên, vì thế mở miệng hỏi "Ninh Viên, nếu ta không đoán sai, ngươi là đối với nữ nhân này có ý tứ đi?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.