Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
Nhưng nam nhân Hoắc Thành kia căn bản không xứng với cô!
Hoắc Thành hắn luôn tự nhận là thông minh, nhưng hắn ta từ trước đến nay đều nhìn không thấu đồ vật mà nữ nhân này giấu dưới tươi cười.
"Dù sao ngươi cùng Hoắc Thành cũng không có cảm tình, không bằng...."
Ninh Viên nói đến một nửa bắt đầu ha hả cười không ngừng.
Hắn cảm thấy hắn trong khoảng thời gian này có thể bị si ngốc.
Vẫn luôn nghĩ đến, nếu xuống tay với Hoắc Thành, Tịch Cẩm Hoan người què này sau khi mất đi trượng phu có thể làm thế nào sinh tồn ở phủ đại soái.......
Hắn luôn theo bản năng đem cô nghĩ đến đặc biệt bi thảm! Xem ra thật là quá si ngốc, rốt cuộc nếu Hoắc Thành đổ, không phải cô cũng còn có tứ di thái Tịch gia chống lưng sao?
Hắn rốt cuộc lo lắng, suy nghĩ cái gì a!
......
Hoắc Thành trong khoảng thời gian này vẫn luôn vội vàng với việc yến hội một tuổi.
Cho nên lúc đầu thế nhưng không phát hiện được tựa hồ đã khá lâu không còn nhìn thấy điểm tâm do Đường Hoan làm.
Tuy rằng cô làm điểm tâm hương vị thường thường giống nhau.
Nhưng là thời gian một hai năm này, cơ hồ mỗi bữa cơm trên bàn đều sẽ có một đến hai món điểm tâm cô làm, giống như đã trở thành đồ vật ước định.
Đột nhiên bây giờ không có, ngược lại cảm thấy có chút không quen.
"Thiếu phu nhân gần đây rất bận?"
"Không có ạ, Thiếu phu nhân gần đây rất nhàn, luôn cùng Ninh đại thiếu ở một chỗ nhàn thoại việc nhà."
Cho nên ngài nếu còn tiếp tục bận trước bận sau vì nữ nhi của người khác mà nói, chỉ sợ phu nhân của mình đều đem ném cho người ta!
Nếu thiếu gia ngài thật sự thích hài tử như vậy, vì sao không cùng Thiếu phu nhân sinh một đứa a! Người không biết còn cho rằng nữ nhi kia là của ngài!
Hoắc Thành nhìn chằm chằm trên bàn, hơi nhíu nhíu mày.
Không bận?
"Cô ấy gần đây có phải lại thích thú vui gì khác, cho nên không xuống bếp?"
Tên sai vặt trong lòng nóng nảy đến muốn dậm chân, nhưng ngại quan hệ chủ tớ khác biệt chỉ có thể quy củ mà trả lời "Thiếu phu nhân mỗi ngày đều xuống bếp."
Thiếu gia a, lão nhân gia ngài còn không phải muốn biết vì cái gì mà mấy ngày nay trên bàn không có điểm tâm Thiếu phu nhân làm sao?
Loại người thô ráp như hắn đều đã nhìn ra!
Thật hiển nhiên Thiếu phu nhân là tức giận a!
Tâm tư của ngài đối với đại thiếu phu nhân, Thiếu phu nhân lại không phải không biết.
Kết quả, yến tiệc một tuổi của chất nữ ngươi liền vội đến giống như thân cha!
Đây không phải là cố ý khiến Thiếu phu nhân ngột ngạt sao?
"Kia vì cái gì không có..."
Hoắc Thành lời nói chưa xong, liền cảm thấy được chút gì đó.
......
Ban đêm.
Đường Hoan nhìn vị khách không mời mà đến trong phòng mình, vẻ mặt biểu tình ngốc bức.
Đang là buổi tối lại chạy đến trong phòng cô, có quỷ đi!
Ôm chặt chăn của mình, run bần bật!
Có phải là mơ ước mỹ sắc của cô!
Cho nên muốn làm một ít sự tình không thể miêu tả đi?
Hoắc Thành nhìn thấy cô mặc trung y, bộ dáng ngồi trong chăn, tức khắc cũng có chút xấu hổ.
Hắn muốn lại đây tìm cô tâm sự, kết quả nha hoàn lớn giọng kia nói tiểu tư nhà cô ta đã ngủ!
Hắn nguyên bản còn tưởng rằng đây là lý do Đường Hoan bịa ra vì không muốn thấy hắn, cho nên tính tình dâng lên, một hai phải vào.
Ai ngờ cô thật đúng là đã đi ngủ!
"Tịch Cẩm Hoan......" Hoắc Thành hướng phía mép giường đi qua.
Đường Hoan vẻ mặt cảnh giác.
Hoắc Thành nhìn cảm thấy buồn cười "Ngươi yên tâm, ta lại không tính toán làm cái gì với ngươi, không cần phải một bộ phòng cướp để phòng ta như vậy."
"Đối với ngươi ta có thể yên tâm, nhưng chính là ta đối với mỹ sắc của mình không yên tâm!" Đường Hoan nghiêm trang.
Hoắc Thành: "......"
Cô chính là có năng lực như vậy, thời thời khắc khắc đều làm người ta cảm thấy dở khóc dở cười.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.