Chương trước
Chương sau
Edit by: Snowdrop_88
"Ngươi trốn tránh ta làm gì?" Ninh đại thiếu đi thẳng vào vấn đề.
"Đương nhiên sợ ngươi thấy sắc nảy lòng tham, rốt cuộc ta xinh đẹp như hoa!" Yêu diễm đồ đê tiện Hoan làm bộ đặc biệt bình tĩnh trả lời.
"Ngươi......" Ninh Viên vốn dĩ muốn phản bác, nhưng nhìn qua gương mặt minh diễm kia, thế nhưng phát hiện mình căn bản là không thể nào phản bác!
Bởi vì nữ nhân thối tha này xác thực xinh đẹp, hơn nữa là xinh đẹp không ai sánh bằng!
Ninh Viên nhìn chằm chằm Đường Hoan nhiều hơn hai cái.
Đường Hoan cũng không tính toán cùng hắn tiếp tục dong dài, vì thế bước chân què của mình, một chân thòi một chân thụt xoay người muốn chạy.
Ninh Viên nhìn đến tư thế đi đường thập phần cổ quái của cô, nghĩ đến chính mình mấy ngày vừa rồi cũng trải qua loại cảm giác đi đường khập khiểng khó khăn vì cái chân đau, tức khắc trong lòng liền cảm thấy có chút hụt hẫng.
"Chuyện chân của ngươi lúc trước, xin lỗi."
Nha, đây là vì sai phạm lúc trước mà xin lỗi?
Đường Hoan cảm thấy rất mới mẻ, vì thế nhất thời tiện miệng nói "Không sao, không việc thiện nào hơn biết sai chịu sửa, ta từ trước đến nay đều là đại nhân không chấp tiểu nhân."
Ninh Viên: "......"
Hắn vừa rồi khẳng định là thấy quỷ, cho nên mới chủ động cúi đầu nhận sai!
Nhìn nữ nhân này xem! Tuy rằng què chân, nhưng căn bản không hề đáng thương như trong tưởng tượng!
"Tịch Cẩm Hoan, ngươi lời nói không mang theo dao chẳng lẽ sẽ chết sao?"
Tịch Cẩm Nguyệt là phu nhân của Hoắc Phong, hắn thấy quả thật thục* đến không thể thục hơn, lại cùng nữ nhân trước mắt này là thân tỷ muội cùng cha khác mẹ, hai cái tính cách như thế nào kém xa nhau như vậy?
(*thục: trong "thục nữ", ý chỉ là dịu dàng, nhỏ nhẹ)
"Lời nói không mang theo dao sẽ không chết, nhưng nhìn thấy con gián nếu không dẫm hai cái mà nói ta sẽ cảm thấy trong lòng có chút băn khoăn."
Ninh Viên đem những lời này cẩn thận suy nghĩ.
Mới phản ứng lại, cô là đang mắng hắn!
"Ngươi ngươi ngươi......"
"Ngươi loại bệnh trạng này, tên khoa học gọi là nói lắp, là một loại bệnh, cần trị!" Đường Hoan nghiêm trang bắt đầu lừa dối.
Ninh Viên quả thực bị nghẹn đến không nói tiếp được, chỉ có thể nhanh đổi đề tài "Hoắc Thành là một người ngạo khí từ xương cốt như vậy, làm sao có thể chịu đựng được nữ nhân thối tha như ngươi?"
"Ta lớn lên đẹp, hắn có cái gì không thể chịu?" Tiên nữ Hoan lại lần nữa online.
"Ngươi không biết xấu hổ, có người mèo khen mèo dài đuôi như vậy sao?"
"Chẳng lẽ ta lớn lên không đẹp sao? Ngươi có thể sờ lương tâm của mình hỏi một câu, luôn mồm nói gặp qua nhiều cô nương trong hoa lâu như vậy, có bản lĩnh ngươi xách ra một người lớn lên so với ta đẹp hơn?"
Ai da không được, cứ tự luyến như vậy, lại nhịn không được muốn soi gương!
Gương của ta đâu?
Đường Hoan từ trong lồng ngực móc ra một cái gương, sau đó cẩn thận soi soi ngắm ngắm.
Ninh Viên là kẻ nhan khống nên không có khả năng nói lời dối lòng, vì thế chỉ có thể lẩm bẩm nhỏ giọng nói "Ngươi lớn lên so với các nàng xinh đẹp hơn thì thế nào, các nàng dáng người so với ngươi tốt hơn a..."
Đường Hoan tức khắc liền thấy hứng thú, chạy nhanh qua.
"Dáng người tốt? Có bao nhiêu tốt? Da trắng chân dài, tóc đen như thác nước, bộ ngực sữa tròn?"
Ninh Viên ngạo kiều ngẩng ngẩng đầu.
"Ngươi cũng chỉ có từng đó tục từ*, dáng người tốt không chỉ có những thứ đó! Kia làn da trơn trượt, duỗi tay sờ lên xúc cảm cực tốt!"
(*tục từ: từ ngữ thô lỗ, tục tằn)
Đường Hoan càng thêm cảm thấy hứng thú.
Vì thế hai người liền ngồi xổm trong hoa viên, ngươi một lời ta một ngữ, ngươi vừa hỏi ta liền đáp, thảo luận xem cô nương nào trong hoa lâu tạo xúc cảm tốt nhất, làn da trắng nhất....
Thảo luận xong, Đường Hoan còn cảm thấy có chút chưa đã thèm. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.