Edit by: Snowdrop_88
"Ngươi trốn tránh ta làm gì?" Ninh đại thiếu đi thẳng vào vấn đề.
"Đương nhiên sợ ngươi thấy sắc nảy lòng tham, rốt cuộc ta xinh đẹp như hoa!" Yêu diễm đồ đê tiện Hoan làm bộ đặc biệt bình tĩnh trả lời.
"Ngươi......" Ninh Viên vốn dĩ muốn phản bác, nhưng nhìn qua gương mặt minh diễm kia, thế nhưng phát hiện mình căn bản là không thể nào phản bác!
Bởi vì nữ nhân thối tha này xác thực xinh đẹp, hơn nữa là xinh đẹp không ai sánh bằng!
Ninh Viên nhìn chằm chằm Đường Hoan nhiều hơn hai cái.
Đường Hoan cũng không tính toán cùng hắn tiếp tục dong dài, vì thế bước chân què của mình, một chân thòi một chân thụt xoay người muốn chạy.
Ninh Viên nhìn đến tư thế đi đường thập phần cổ quái của cô, nghĩ đến chính mình mấy ngày vừa rồi cũng trải qua loại cảm giác đi đường khập khiểng khó khăn vì cái chân đau, tức khắc trong lòng liền cảm thấy có chút hụt hẫng.
"Chuyện chân của ngươi lúc trước, xin lỗi."
Nha, đây là vì sai phạm lúc trước mà xin lỗi?
Đường Hoan cảm thấy rất mới mẻ, vì thế nhất thời tiện miệng nói "Không sao, không việc thiện nào hơn biết sai chịu sửa, ta từ trước đến nay đều là đại nhân không chấp tiểu nhân."
Ninh Viên: "......"
Hắn vừa rồi khẳng định là thấy quỷ, cho nên mới chủ động cúi đầu nhận sai!
Nhìn nữ nhân này xem! Tuy rằng què chân, nhưng căn bản không hề đáng thương như trong tưởng tượng!
"Tịch Cẩm Hoan, ngươi lời nói không mang theo dao chẳng lẽ sẽ chết sao?"
Tịch Cẩm Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670912/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.