Edit by: Snowdrop_88
Trải qua suốt 3 ngày, Tịch Cẩm Nguyệt cuối cùng hạ sinh một nữ nhi.
Thời điểm Hoắc Thành biết tin tức này, ở tửu lâu uống đến say mèm.
Rõ ràng đã sớm biết cô là người đang có thai, sinh con là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Nhưng khi thời điểm đó chân chính đến, vẫn là cảm thấy trong lòng từng đợt buồn đau.
Hoắc Thành tửu lượng rất tốt.
Tuy rằng mắt đã lờ đờ mênh mông, lại trước sau vẫn duy trì một phần thanh tỉnh.
Lúc Đường Hoan từ trong miệng Thanh Hạnh biết hắn ta đang mua say ở tửu lâu, nội tâm không một chút gợn sóng.
"Tiểu thư, trời đã tối rồi, người có muốn đi tửu lâu đón cô gia trở về không?"
Đường Hoan không chút để ý vẫy vẫy tay.
"Hắn lại không phải là cô nương xinh đẹp như hoa, còn có người thấy hắn uống say mà giở trò háo sắc ư."
Thanh Hạnh hận rèn sắt không thành thép a!
Ai lo lắng cô gia sẽ bị người ta háo sắc a!
Người ta là muốn người sấn hư mà nhập*, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, thừa dịp cô gia ở thời điểm yếu ớt đi lấy lòng a!
(*sấn hư mà nhập: hiểu đại ý là lợi dụng thời điểm sắp hư đổ thì tiến tới để chiếm lợi)
Đường Hoan nội tâm không chút gợn sóng, thậm chí còn có điểm mệt rã rời.
Căn bản không tính gần nửa đêm kéo cái chân què của mình đi đem Hoắc Thành về, ngáp một cái liền chậm rì rì bò lên giường ngủ.
Nửa đêm
Đường Hoan cảm thấy một bàn tay chậm rãi ở sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670902/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.