"Hoắc Thành, tốt nhất là anh nên nhớ kỹ một điều, ăn cơm của tôi thì phải ngoan ngoãn nghe theo lời tôi! Bất kể là dã tâm của anh có lớn tới mức nào thì trước khi cánh chưa cứng cáp, đừng làm gì khiến tôi mất hứng, bất kể là chuyện gì đi nữa! Chỉ duy nhất một lần này mà thôi, sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn!"
Mắt phượng nheo lại, khi Đường Hoan nói ra những lời này, từ trong xương cốt của cô tỏa ra sự lạnh lẽo như thể bẩm sinh cô đã là một người lạnh lùng, ác liệt.
Hệ thống luôn cảm thấy có gì đó quái quái.
Ở hiện thực, ký chủ rác rưởi nhà nó chỉ là một cô gái tầm thường, xui xẻo, đúng không?
Cô lớn lên trong cô nhi viện, cũng không gặp được "kỳ tích" gì, đúng không?
Hơn nữa, chỉ số thông minh của cô lúc cao lúc thấp, cô không hề có năng lực gì để ngông cuồng, kiêu ngạo, xé toạc trời, đúng không?
Nhưng vì sao theo số lần nhiệm vụ tăng lên thì thỉnh thoảng, trên người ký chủ rác rưởi nhà nó lại xuất hiện một loại "hơi thở" không thể nói rõ thành lời?
Ký chủ vẫn là cô ký chủ ấy, nhưng thỉnh thoảng, cô sẽ để lộ ra vẻ mặt bình tĩnh, vô tình, sát phạt quyết đoán khiến hệ thống cảm thấy sờ sợ!
Thế giới đầu tiên, nhìn thấy thôn của Phó Liệt bị đồ sát, là một cô gái sống ở thời bình, đáng lẽ ký chủ rác rưởi nhà nó phải sợ hãi đến mức hét ầm lên mới đúng, đằng này, cô chỉ chăm chăm muốn lôi Phó Liệt chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670888/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.